Khí Vũ Trụ

Chương 1123 - Không cần địa đồ tiến vào rừng bia. (2)

Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, đây nhất định là do chín đại thần đình đã phát hiện ra chuyện gì đó, cho nên mới thêm quy định này. Đối với đông đảo tu sĩ thần giới mà nói, yêu cầu này có cũng được mà không có cũng chẳng sao, dù sao thì thần giới đã trải qua nhiều năm rồi, trừ chuyện tài nguyên tu luyện càng lúc càng thiếu thốn ra, chưa bao giờ xảy ra chuyện tranh đấu với ngoại giới. Hoặc là nói hoàn toàn không phát hiện ra ngoại giới nào cả.
“Đa tạ Hành huynh, lần này ta đến rừng bia, quả thật là muốn đi vào trong đó một chuyến, xem thử có thể xuyên qua hay không.” Lam Tiểu Bố nói lời cảm tạ.
Hành Vũ kinh hãi, vội vàng nói, “Lam giác chủ, ngươi muốn tham gia đấu pháp sao?”
Lam Tiểu Bố cười cười, “Ta không định tham gia đấu pháp, ta cũng không muốn xem cái ngọc giản địa đồ kia, tìm kiếm đường đi trong đó. Ta chỉ muốn thử vận may của chính mình mà thôi.”
Tu vi của hắn chỉ mới là dục thần cảnh, trừ khi muốn chết, mới đi tham gia đấu pháp.
Đừng thấy hắn đã từng giết thần quân, lúc đó là tình cảnh như thế nào? Hắn là dựa vào trận pháp và các loại bẫy rập của người khác, sau đó là cộng thêm một ít tính toán và may mắn, mới có thể giết được thần quân. Luận thực lực chân chính, cho dù để hắn giết một thiên thần cảnh, hắn cũng phải cố gắng hết sức.
Không phải là hắn không giết được, ở trên đài đấu pháp toàn lực giết chết một thiên thần cảnh, vậy át chủ bài của mình phải lộ ra hết. Một tu sĩ dục thần cảnh, có thể giết được thiên thần cảnh, lộ ra nhiều con át chủ bài như vậy, hắn còn chưa tiến vào rừng bia, sợ sẽ bị người ta bắt đi.
Hành Vũ vội vàng nói, “Lam giác chủ, ngươi chắc hẳn phải biết, mảnh rừng bia bên ngoài Bi Lâm Thần Vực kia, đã qua nhiều năm như vậy, không biết có bao nhiêu người đi vào thử vận may, nhưng trên thực tế chưa bao giờ có người thành công. Rất nhiều người sau khi tiến vào rừng bia thì biến mất tăm, không, không phải là rất nhiều người, hầu như chín phần người tiến vào rừng bia đều mất tích. Đạo Quân rất xem trọng ngươi, tương lai ngươi nhất định sẽ có thành tựu lớn, bây giờ sao lại tiến vào rừng bia chứ?”
Lam Tiểu Bố nói, “Hành huynh, thật ra trước kia ta đã từng tiến vào rừng bia một lần, đồng thời tìm được một cái hồ bên trong đó. Thần linh khí ở bên cái hồ kia vô cùng nồng đậm, ta dẫn theo hơn chín mươi người tiến vào rừng bia, tu luyện ở bên hồ kia chưa đến mười năm. Cuối cùng những người ta dẫn vào đều tấn một cấp lớn. Ngươi nhìn những tu sĩ thiên thần cảnh bên cạnh ta đi, đều do tu luyện trong rừng bia mà ra.”
Sở dĩ Lam Tiểu Bố để lộ ra tin tức này, là do hắn biết rõ, tin tức này cho dù hắn có để lộ ra hay không, chẳng mấy chốc cũng sẽ truyền ra ngoài.
Nhiều người tiến vào rừng bia như vậy, khả năng phát hiện ra cái hồ kia là rất lớn. Trừ chuyện đó ra, lúc trước tu luyện bên cái hồ đó cũng không phải chỉ có đám người bọn hắn, còn có một số người khác. Những người kia sau khi rời khỏi nơi đó, cũng sẽ tiết lộ tin tức này ra ngoài.
So với chuyện để tương lai Khuông Quyết làm theo lệnh của Dịch Đế đến hỏi hắn, còn không bằng nói ra trước thì tốt hơn một chút.
Hành Vũ kinh hãi nhìn Lam Tiểu Bố, giọng nói cũng có chút run rẩy, “Lam giác chủ, ngươi nói ngươi phát hiện ra trong rừng bia có hồ thần linh khí? Hơn nữa còn có thể tu luyện?”
Sở dĩ Hành Vũ kích động, đó là do qua nhiều năm như vậy, tu sĩ tiến vào rừng bia thì rất nhiều, nhưng chưa bao giờ có người phát hiện trong rừng bia có nơi có thể tu luyện, đừng bảo là thần linh khí nồng đậm.
Lam Tiểu Bố lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Hành Vũ, “Hành huynh, ngươi đưa cái ngọc giản này cho Khuông ti trưởng, trên ngọc giản này chính là con đường tiến đến cái hồ trong rừng bia kia, nhưng mà ta không dám chắc chắn con đường đi này có thay đổi hay không. Dù sao thì rừng bia biến ảo khó lường, nếu như thay đổi, vậy ta cũng chẳng có cách nào khác.”
Hành Vũ cầm lấy ngọc giản, vội vàng nói, “Lam giác chủ, không bằng ngươi đi cùng ta đến gặp Dịch Đế đi?”
Loại đại sự này, Dịch Đế nhất định vô cùng coi trọng.
Lam Tiểu Bố xua tay, “Ta không đi, cho dù ta có đi, cũng chỉ có thể lấy ra ngọc giản này mà thôi, ngươi cứ đưa ngọc giản này cho Dịch Đế. Những gì cần nói ta đã nói cả rồi, Hành huynh, cáo từ.“
“Được, được…” Hành Vũ nắm chặt ngọc giản, liên tục nói mấy chữ được.
Mặc dù Lam Tiểu Bố là một giải chủ thần giác của Quy Hành Thần Đình, nhưng hắn lại không nằm trong sự quản lý của Quy Hành Thần Đình.

“Tiêu Bố đại ca, ngươi từng tiến vào rừng bia rồi sao?” Mục Đồng Châu hỏi.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng, bây giờ chúng ta cần phải nắm chặt thời gian đi vào, nếu không thì sẽ có người đến ngăn chúng ta.”
“Là do mảnh ngọc giản ngươi lấy ra kia sao? Đã như thế, tại sao lại đưa ngọc giản cho hắn? Ngọc giản đường đi đến hồ thần linh khí trong rừng bia, chỉ cần tùy tiện bán một cái cũng sẽ lấy được vô số thần tinh.” Mục Đồng Châu không hiểu hỏi.
Lam Tiểu Bố giải thích: “Bởi vì cho dù ta không lấy ra, tin tức về cái hồ kia chẳng mấy chốc cũng sẽ bị lộ ra, nói không chừng bây giờ cũng đã bị lộ rồi, chỉ là không có người nói mà thôi. Hơn nữa, Dịch Đế có ân đối với ta. nếu như là Đạo Quân khác lấy được tin tức về cái hồ kia, mà Dịch Đế lại không biết, vậy thì hắn sẽ rơi vào thế bị động, cho nên chuyện này cũng tương đương với việc ta giúp Dịch Đế một tay. Đi thôi, trước khi người khác ngăn chúng ta lại, tiến vào trong rừng bia.”

Giờ phút này trước mặt chín đại đạo quân là một tu sĩ thiên thần cảnh quần áo rách tả tơi, vẻ mặt hoảng sợ. Đừng nói là hắn, bất cứ tu sĩ thiên thần cảnh nào, đứng trước mặt chín đại đạo quân, đều sẽ thấp thỏm lo âu.
Giọng điệu Triệt Đế vô cùng ôn hóa, “Nói hết những chuyện mà ngươi biết ra đi.”
Tu sĩ thiên thần cảnh này bình tĩnh một lúc lâu rồi mới lên tiếng, “Một đám ba mươi sáu người chúng ta, năm thứ mười một sau khi tiến vào rừng bia, tìm được cái hồ kia. Lúc đó chúng ta chỉ còn lại sáu người. Thần linh khí bên cái hồ kia vô cùng nống đậm, khi chúng ta vừa đến đó, cảnh giới tu vi của mỗi người đều tiến triển cực nhanh. KHi ta vừa vào trong, là dục thần cảnh trung kỳ, chỉ năm mươi năm ngắn ngủi, ta đã bước vào thiên thần cảnh…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận