Khí Vũ Trụ

Chương 1869 - Lạc Thải Tư và Cổ Đạo.

Vẫn Mệnh Thánh Nhân Cố Thập Xá ở Đại Hoang Thần Giới trắng trợn tàn sát tu sĩ vô tội, khiến cho lòng người ở Đại Hoang Thần Giới vô cùng bàng hoàng, rất nhiều người đều không dám tùy tiện ở lại trong phường thị hoặc thần thành.
Nhưng mà gần đây có một tin tức vô cùng tốt từ Biên Hải Thánh Đạo thành truyền ra bên ngoài, Đạo Quân Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Thần Giới đã quay về, ở ngay Biên Hải Thánh Đạo thành giết chết Vẫn Mệnh Thánh Nhân phách lối không xem ai ra gì kia. Tin tức này trong thời gian ngắn nhất, đã truyền đi khắp Đại Hoang Thần Giới.
Đại Hoang Thần Giới lập tức yên bình trở lại, những thần thành vốn đang dần tiêu điều, lại trở lại phồn hoa và náo nhiệt. Một vài tu sĩ trốn ở một vài nơi vắng vẻ, cũng lũ lượt kéo nhau về thần thành.

Thiên Dương Thần Đạo thành, ban đầu là đô thành của Bất Diễn Thần Đình.
Sau khi mười đại Thần ĐÌnh biến mất, Đạo Quân Bất Diễn Thần Đình Tể Tấn Trần cũng đầu phục Lam Tiểu Bố, nhưng Thiên Dương Thần Đạo thành cũng không biến mất, không chỉ như vậy, sau khi Đạo Đình của Đại Hoang Thần Giới thành lập, nơi này lại càng ngày càng phồn hoa.
Giờ phút này có một nữ tử dẫn theo một con yêu thú đi vào trong Thiên Dương Thần Đạo thành, nữ tử này thì thôi, tu vi nhiều nhất chỉ mới là cảnh giới Thần Quân. Nhưng con yêu thú kia, tất cả mọi người vừa nhìn đã biết nó không đơn giản.
Yêu thú này có hai sừng, trên trán có một nhúm kim lân, khi bước đi, cả không gian dường như đều di động theo con yêu thú này.
“Cổ Đạo, như vậy sẽ không có chuyện gì chứ?” Nữ tử lo lắng hỏi một câu, chủ yếu là vì còn thú sủng này có lai lịch không hề đơn giản, mà sau khi thức tỉnh huyết mạch, cho dù có là đồ ngốc cũng có thể nhìn ra con Thần Thú này không tầm thường.
Con yêu thú tên là Cổ Đạo kia mở miệng ra nói tiếng người, “Chủ mẫu yên tâm, vừa rồi ta đã cảm nhận một chút, nơi này mạnh nhất cũng chỉ là Thần Vương mà thôi, bây giờ ta đã tương đương với Thần Vương, một ngụm là có thể xử lý một Thần Vương. Hơn nữa chúng ta cùng nhau đi tới đây, giới vực này còn tính là hòa bình, không gặp phải chuyện ăn cướp nào cả.”
Nữ tử chính là Lạc Thải Tư, mặc dù nàng đã sớm rời khỏi Ngũ Vũ Tiên Giới, nhưng vẫn luôn cùng Cổ Đạo bị nhốt trong một hẻm núi hư không.
Cũng may bên trong cái hẻm núi hư không này có một đầu Thần Linh Mạch cực phẩm, không chỉ như vậy, còn có một cái Thần Tủy TRì. Cho nên cho dù bị nhốt, tu vi của Lạc Thải Tư và Cổ Đạo cũng từ từ tăng lên.
Chỉ ngắn ngủi mấy trăm năm, Lạc Thải Tư đã đến cảnh giới Thần Quân. Nhưng mà so với Cổ Đạo, chút tu vi đó của nàng chẳng đáng chú ý đến. Cổ Đạo thức tỉnh huyết mạch, lại có Thần Linh Mạch và Thần Tủy Trì, tu vi lại càng nhanh chóng tiến bộ. Bây giờ đã là Thần Thú cấp năm, tương đương cảnh giới Thần Vương.
“Được rồi.” Lạc Thải Tư biết Cổ Đạo không muốn ở trong Chân Linh thế giới, lỡ như có xảy ra chuyện gì, tốc độ của Cổ Đạo rất nhanh, còn có thể cắn nát giới vực của đối thủ, chắc hẳn có thể đưa nàng đi.
Sự thật quả nhiên giống như Cổ Đạo nói, cho dù Thiên Dương Thần Đạo thành người đến người đi đông đúc, nhưng sau khi tu sĩ cảm nhận được thực lực của Cổ Đạo, đều nhanh chóng rút lại ánh mắt, điều này khiến Lạc Thải Tư thở phào một hơi.
Nhưng mà nàng nhanh chóng cảm thấy không ổn, bởi vì nàng chưa bao giờ nhìn thấy Thần Đạo thành nào hòa bình như vậy. Đừng bảo là Thần Đạo thành, cho dù là ở Tiên giới, nàng cũng chưa từng thấy Tiên thành hòa bình như vậy. Lúc trước nàng cũng xem là một trong những người cầm quyền ở Ngũ Vũ Tiên Giới, cũng đi đến Tiên giới xung quanh một chút. Nhưng cho dù nàng đến Tiên giới nào, cho dù là Tiên thành có trật tự đến đâu, cũng có thể nhìn thấy một vài hạng người làm điều phi pháp.
Hoặc là ỷ vào tu vi của mình mạnh, hoặc là ỷ vào thực lực sau lưng mạnh. Tất cả trật tự, đều có thể bỏ qua một bên.
Nhưng ở cái Thần Đạo thành này, cho dù là mua bán mặc cả, cũng vô cùng bình thường. Ít nhất thì từ khi nàng tiến vào Thần Đạo thành này, chưa từng gặp một trận tranh đấu hoặc tranh luận ở đây.
Cái này khiến Lạc Thải Tư hơi khó hiểu một chút, chẳng lẽ tu luyện đến Thần cảnh rồi, tố chất của mọi người lại trở nên cao hơn sao? Nhưng nàng không có loại cảm giác này mà.
“Chủ mẫu…” Cổ Đạo đang nói nói chỗ này có chút kỳ quái thì đột nhiên dừng lại.
“Cổ Đạo, nhanh lên, ngươi làm gì thế?’ Lạc Thải Tư thấy Cổ Đạo đừng lại, lập tức quát lớn, nàng nhất định phải nhanh chóng tìm được chỗ ở, sau đó hỏi thăm kỹ càng tình hình ở Thần giới này một chút.
“KHông phải, chủ mẫu, ngươi nhìn cái quảng trường ở đằng xa kia đi, ở đó có một bức tượng kìa.” Cổ Đạo kích động nói.
“Bức tượng nào?” Lạc Thải Tư nhíu mày, ánh mắt của nàng cũng theo lời Cổ Đạo nói nhìn về phía quảng trường, sau đó cũng lập tức giật mình.
Đó là Lam Tiểu Bố? TRong nháy mắt Lạc Thải Tư đã khẳng định, bức tượng kia chính là Lam Tiểu Bố, nàng tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
Nghĩ đến đây, Lạc Thải Tư nhanh chóng xông về phía quảng trường kia. Người trên quảng trường không nhiều lắm, có cực ít người ở chỗ này cảm ngộ đạo vận, còn có một phần người tĩnh tọa trên quảng trường.
Lạc Thải Tư đến trước bức tượng nhìn kỹ một chút, nàng tin mình tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, là Lam Tiểu Bố. Cưỡng chế nội tâm kích động, ánh mắt Lạc Thải Tư nhìn quanh bốn phía một chút, sau đó lập tức dẫn theo Cổ Đạo đi đến chỗ một tu sĩ Thiên Thần cảnh.
“Tiền bối…” Tu sĩ Thiên Thần cảnh này nhìn thấy Lạc Thải Tư, nhanh chóng chào hỏi một câu.
Mặc dù hắn ta không lo lắng cường giả này làm gì hắn ta, nhưng mà đối mặt với người có tu vimạnh hơn mình, trong lòng vẫn có chút bất an. Điều khiến hắn ta kiêng kị nhất chính là con Thần Thú kia, con Thần Thú này chỉ sợ tương đương với cảnh giới Thế Giới Thần rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận