Khí Vũ Trụ

Chương 1351 - Ai là ngư ông. (2)

Lam Tiểu Bố cũng không kinh ngạc, hắn đã thông qua mô hình kết cấu mà biết được, vách đá bốn phía của đại điện này đều là huyễn trận, nói cách khác, đại điện này không có vách đá, bên ngoài vách đá là hư không. Không ngờ Ngạo Tùng cũng biết, xem ra tin tức mà Ngạo Tùng lấy được rất hoàn chỉnh.
Chỉ là không biết Ngạo Tùng có biết trong hư không bốn phía của đại điện này còn có một cái trận môn ẩn giấu. Bên trong trận môn kia là cái gì, đến bây giờ Vũ Trụ Duy Mô cũng chưa tạo dựng ra được.
Ngạo Tùng nói xong câu đó, chậm rãi đi về phía Lam Tiểu Bố. Hồng Mông Sinh Tức nàng không vội, chờ nàng giải quyết được chuyện ở nơi này, Hồng Mông Sinh Tức sẽ là của nàng.
Lam Tiểu Bố nhìn về phía Khúc Tập, Khúc Tập nhíu mày nói, “Ngạo Tùng đạo hữu, ta và Lam đại ca có thể rời khỏi đây chứ? Ngươi không cần ra tay với Lam đại ca.”
Lam Tiểu Bố thầm than, từ khi bắt đầu biết nữ nhân này cho đến bây giờ, hắn mới biết được, năng lực diễn kịch của nữ nhân này lợi hại đến mức nào. Loại thực lực này, chỉ sợ Oscar cũng không xứng với nàng. Hắn còn có một khoảng thời gian hoài nghi bản thân mình đã nhìn sai, bây giờ mới biết, cái nhìn của mình không sai một chút nào.
Với thực lực của Khúc Tập bây giờ, muốn ngăn cản Ngạo Tùng ra tay với hắn, thật sự rất đơn giản.
Thấy Khúc Tập không có ý giúp đỡ, Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Không cần ra tay, ta tự đi.”
“Đáng tiếc, ngươi…”
Ngạo Tùng còn chưa nói hết câu, đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố vọt vào trong hư không, biết mất tăm.
Ngạo Tùng sửng sốt, vừa rồi nàng hình như đã dùng thần niệm khóa Lam Tiểu Bố lại, Lam Tiểu Bố tại sao có thể rời khỏi? Chẳng lẽ vừa rồi nàng đã chậm một bước?
Nhưng mà lời Khúc Tập nói khiến nàng không thể nghĩ tiếp được, “Vừa rồi ngươi giết Lam Tiểu Bố cũng xem như là đã giết ân nhân cứu mạng của ta, cho nên ta chỉ có thể giết ngươi.”
Ngạo Tùng sửng sốt, lời Khúc Tập nói có nghĩa là gì? Một tu sĩ Thiên Thần cảnh muốn giết Thần Quân như nàng sao?
Không đợi Ngạo Tùng suy nghĩ tiếp, Khúc Tập tiến lên một bước, thậm chí nàng còn không lấy ra pháp bảo, cứ như vậy đánh một bàn tay về phía Ngạo Tùng.
Lực lượng sát phạt đáng sợ nghiền ép đến, sắc mặt Ngạo Tùng thay đổi, nếu như lúc này nàng còn không biết Khúc Tập là một cường giả Thế Giới Thần, nàng chính là heo.
Khúc Tập chẳng những là cường giả Thế Giới Thần, mà còn là cường giả Thế Giới Thần hậu kỳ. Không đúng, một bàn tay này đập xuống, khí thế đạo vận kia, thậm chí có thể tương đương với Thần Vương cảnh.
Trong lòng Ngạo Tùng hoảng hốt, lúc này nàng đâu còn dám phản kháng, há mồm phun ra một ngụm máu, đạo quang trong tay trái nổ tung. Một khắc sau, Ngạo Tùng biến thành một tia sáng xông ra ngoài, biến mất trong hư không bên ngoài đại điện.
Khúc Tập khẽ giật mình, nàng không ngờ Ngạo Tùng biết rõ thực lực mình có thể nghiền ép bốn người còn lại, còn giấu độn phù ở trong tay, xem như cũng quá cẩn thận rồi.
Nhưng mà Ngạo Tùng chạy trốn, Khúc Tập cũng không để ý, nàng đoán, sau khi tiến vào hư không rồi, khả năng sống sót sẽ rất nhỏ. Hơn nữa, cho dù Ngạo Tùng còn sống thì sao chứ? Khúc Tập vọt đến chỗ cái bàn đá kia, chỉ sau vài lần, đã loại bỏ cấm chế trên bàn đá, cuốn Tử Hồ Lô đi. Sau đó lấy ra một lá phù lục, biến mất khỏi đó.

Lam Tiểu Bố vừa đáp xuống đất, đã biết đây mới thật sự là nơi cất giữ Hồng Mông Sinh Tức. Bởi vì hắn vừa tới nơi này, Khí Vận Chi Thụ trong Tử Phủ đã bắt đầu đung đưa, rõ ràng là vô cùng mẫn cảm với Hồng Mông Sinh Tức.
Lam Tiểu Bố quan sát nơi mình đang đứng một chút, so với phía trước đại điện, nơi này chỉ có một cái gian phòng hơi lớn một chút. Ở một góc trong gian phòng còn có một cái cấm chế ẩn.
Lấy Thất âm Kích ra, Lam Tiểu Bố chỉ đánh một chút, cái cấm chế ẩn này đã bị Lam Tiểu Bố xé rách. Sau đó một hồ lô màu tím và một bộ xương khô xuất hiện trước mắt hắn.
Lam Tiểu Bố không lấy ngay, mà dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình kết cấu.
Một khắc sau, Lam Tiểu Bố lập tức biết được, trong Tử Hồ Lô này quả thật chính là Hồng Mông Sinh Tức. Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không có biểu hiện kích động gì cả, bởi vì bên ngoài Tử Hồ Lô có ít nhất ba đạo ấn ký thần niệm, không chỉ như vậy, còn có một đạo ký hiệu thần hồn.
Rất rõ ràng, cái Tử Hồ Lô này đã được khắc ấn ký lên. Nếu như không có Vũ Trụ Duy Mô, người lấy được Tử Hồ Lô, nhất định sẽ bị ký hiệu thần hồn này thẩm thấu vào, cuối cùng biết thành cái túi da lưu giữ ấn ký của người kia.
Ha ha, đây là có người cố ý để Hồng Mông Sinh Tức ở chỗ này sao? Chờ người khác lấy ra giúp hắn.
Nhưng như thế cũng không đúng lắm, nếu như làm như vậy, không bằng để Hồng Mông Sinh Tức ở đại điện phía trên, nếu như vậy, cơ hội bị nhìn thấy sẽ lớn hơn. Để ở nơi này, cơ hội bị phát hiện sẽ bớt đi rất nhiều.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng suy nghĩ thông suốt nguyên nhân ở đây là gì, chắc hẳn chủ nhân của Hồng Mông Sinh Tức trốn đến nơi này, sau đó biết mình chắc chắn sẽ chết, cho nên ở bên ngoài bố trí một cái đại điện giả. Còn trong này, là nơi hắn che giấu Hồng Mông Sinh Tức. Nếu có người nào tìm đến nơi này, lấy đi Hồng Mông Sinh Tức, tương lai hắn cũng sẽ lần theo ấn ký mà đuổi theo. Nếu như không có ai tìm đến nơi này, chờ hắn luân hồi rồi, sẽ tìm đến đây lấy lại.
Đáng tiếc lại gặp phải hắn.
“Có phải ngươi đang cảm thấy may mắn vì đã tìm được Hồng Mông Sinh Tức chân chính hay không?” Lam Tiểu Bố vừa đi đến chỗ Hồng Mông Sinh Tức, còn chưa cầm lấy Tử Hồ Lô, giọng nói lạnh lẽo có chút vui sướng của Ngạo Tùng đã truyền đến bên tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận