Khí Vũ Trụ

Chương 1668 - Bất Diệt Đại Đạo. (2)

Tu sĩ Tiên Vương hậu kỳ kia duỗi tay đánh ra một thủ ấn tiên nguyên bóp lấy cổ Tô Sầm, giờ phút này ngay cả giãy dụa Tô Sầm cũng không thể nào giãy dụa được.
Răng rắc! Tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, tên Tiên Vương hậu kỳ hoảng sợ nhìn cái tay mình vừa vươn ra kia, xương cốt đang bắt đầu tiêu tán, từ ngón tay, đến cổ tay, rồi đến bả vai…
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, từ bả vai lại tiếp tục mở rộng đến xương ngực, xương lưng xương sống, xương đầu…
“Tiền bối tha mạng…” Khi xương đầu bắt đầu vỡ vụn, tên Tiên Vương hậu kỳ này cuối cùng cũng hoảng sợ kêu lên thành tiếng.
“Tha cho ngươi? Vừa rồi sao không thấy ngươi tha cho đệ tử của ta?” Một giọng nói có vẻ tang thương truyền đến, sau đó một nam tử mặc áo vải từ hư không bước ra.
Tên Tiên Tôn dùng lĩnh vực trói buộc Tô Sầm kia, bây giờ sắc mặt cũng đại biến, hắn ta hoàn toàn không để ý đến đồng bọn của mình, xoay người lập tức bỏ chạy.
Chỉ một khắc sau, một cái thủ ấn tiên nguyên đập về phía Tiên Tôn kia.
Hơi thở tử vong nghiền ép đến, tên Tiên Tôn này hồn phi phách tán, hắn ta sao lại biết được nữ nhân này thật sự có sư môn, mà sư phụ còn là gia hỏa cường đại như vậy?
Đáng tiếc là bây giờ có hối hận cũng không kịp rồi, cái thủ ấn tiên nguyên kia đã hoàn toàn bao trùm không gian của hắn ta, thủ ấn đập xuống, tên Tiên Tôn này còn hóa thành bã vụn sớm hơn tên Tiên Vương kia.
Cho đến giờ phút này, nam tử áo vải kia mới dừng trên mặt đất, bàn chân vừa hay dẫm nát đầu của tên Tiên Vương kia. Một Tiên Vương hậu kỳ, ngay cả Nguyên Thần cũng không thể nào thoát được, đã hoàn toàn chết đi.
Tô Sầm nhanh chóng cất trường kiếm đi cúi người hành lễ, “Tô Sầm đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối.”
Nam Tử áo vải này đánh giá Tô Sầm một chút, rồi mới lên tiếng, “Ngươi cho rằng vừa rồi ta nói dối sao?”
“A…” Tô Sầm không hiểu nhìn nam tử áo vải trước mặt này, nàng không rõ đối phương có ý gì.
Nam tử áo vải này gật đầu, “Ngươi thật sự chính là đệ tử của ta, ta tên là Kiều Ngạo Luân…”
Nghe thấy đối phương là Kiều Ngạo Luân, Tô Sầm nhanh chóng khom người một lần nữa. “Đa tạ tiền bối đã để lại công pháp và tài nguyên, nếu không thì vãn bối vĩnh viễn cũng không thể tu luyện đến cấp độ Tiên Vương.”
Công pháp trước đó Tô Sầm tu luyện thật sự quá rác rưởi, mãi đến khi nàng tìm được công pháp tu luyện Bất Diệt Đại Đạo.
Kiều Ngạo Luân gật đầu, “Tư chất của ngươi không tệ, nếu như đối phương không phải là một Tiên Tôn, ngươi có thể dễ dàng rời khỏi.”
Tô Sầm không nói gì, nàng biết nếu như không có Tiên Tôn kia, nàng quả thật có thể chạy thoát. Mặc dù nàng đánh không lại tên Tiên Vương hậu kỳ kia, nhưng những năm gần đây, nàng không biết đã trải qua bao nhiêu nguy cơ. Tên Tiên Vương kia mặc dù có thực lực mạnh hơn nàng, nhưng vẫn chưa đến tình trạng có thể nghiền ép nàng.
Kiều Ngạo Luân tiếp tục nói, “Công pháp mà ngươi tu luyện chính là công pháp Thánh Đạo Bất Diệt Đại Đạo mà ta để lại, cho nên theo lý mà nói, ngươi cho dù vừa mới tấn cấp lên Tiên Vương, ngươi chắc hẳn cũng có thể đánh thắng được Tiên Vương hậu kỳ. Bởi vì ngươi sợ hãi trong lòng, chỉ nghĩ đến chạy trốn, cho nên mới mất đi tiên cơ, để một Tiên Tôn trói chặt. Nếu không thì, chỉ là một Tiên Tôn, với Bất Diệt Đại Đạo thì chẳng là gì cả.”
Tô Sầm sửng sốt, vẫn không hề nói gì. Trong lòng thì vẫn đang suy nghĩ, đối phương có một Tiên Tôn và một Tiên Vương hậu kỳ, nàng không phải nên lựa chọn chạy trốn, chẳng lẽ cần phải liều mạng sao?
Nhưng ý nghĩ này vừa nhảy ra, Tô Sầm đã hiểu ra. Không phải Kiều Ngạo Luân nói nàng không nên trốn, mà là nói ngay từ đầu nàng không nên sợ hãi mà chạy trốn. Mà nên toàn lực đánh trả, sau đó tìm cơ hội chạy thoát. Trốn so với sợ hãi mà trốn là hai việc khác nhau.
Tựa như cảm nhận được Tô Sầm đã hiểu ra ý của mình, Kiều Ngạo Luân gật đầu, vô cùng hài lòng nói, “Ta ở chỗ này để lại truyền thừa của mình, không ngờ trước đây không lâu lại cảm nhận được có người tu luyện Bất Diệt Đại Đạo độ lôi kiếp Tiên Vương, cho nên mới lập tức chạy đến đây. Ngươi không tệ, nhưng mà lôi kiếp đáng sợ nhất của Bất Diệt Đại Đạo chính là lôi kiếp Tiên Đế. Nếu như không có chỉ điểm của ta, ngươi cứ như vậy thì tám chín phần mười sẽ vẫn lạc trong lôi kiếp Tiên Đế. Bởi vì cảm thấy ngươi khá tốt, cho nên ta định thu nhận ngươi làm đệ tử, không biết ngươi có bằng lòng không?”
Tô Sầm vô cùng vui mừng, nhanh chóng khom người nói, “Đệ tử bằng lòng?”
Trừ khi là choáng váng, nàng mới không đồng ý. Công pháp của nàng chỉ tu luyện đến cảnh giới Tiên Đế đã không thể tiếp tục nữa, bây giờ có sư phụ, ít nhất thì nàng cũng sẽ không vì phần công pháp kế tiếp mà lo lắng.
“Được.” Kiều Ngạo Luân vui mừng nói, “Ta ở Tiên giới quá nhiều năm, lần này thiên địa dị biến, có lẽ chính là thời cơ ta bước ra khỏi Tiên giới. Ngươi lấy được truyền thừa, hình như là do ta để lại mấy vạn năm trước, cụ thể thì ta cũng không nhớ rõ nữa…”
“Sư phụ, vì sao ngươi lại ở lại Tiên giới nhiều năm như vậy?” Tô Sầm khó hiểu nhìn Kiều Ngạo Luân.
Vị sư phụ này của nàng hình như rất mạnh mà, một bàn tay có thể đánh chết một Tiên Tôn, một chân có thể giẫm chết một Tiên Vương hậu kỳ. Mạnh như vậy, vì sao còn ở lại Tiên giới?
Kiều Ngạo Luân cười cười xấu hổ, “Bởi vì ta cũng chỉ có công pháp đến Tiên Đế, ta vẫn không tìm được biện pháp bước ra khỏi Tiên Đế, cho nên chỉ có thể ở lại đây.”
Thật ra không phải là không có cách bước vào Tiên Đế, mà là do sau khi Kiều Ngạo Luân rời khỏi Tiên giới, đổi sang tu luyện công pháp khác, nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra, so với Bất Diệt Đại Đạo, công pháp khác ngay cả cặn bã cũng không bằng. Cho nên tìm tất cả mọi cách, lần nữa quay về Trường Tần Tiên Giới, chính là vì tìm kiếm công pháp tiếp nối của Bất Diệt Đại Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận