Khí Vũ Trụ

Chương 864: Chọc phải kẻ ác.

Già Quân Không có thể làm đảo chủ trên Côn Tiền đảo, đồng thời sinh tồn ở đây nhiều năm như vậy, đương nhiên không phải là đồ ngốc.
Lượng Trường Tư không ra tay thì cũng thôi đi, lại còn kinh hãi như vậy, không có vấn đề mới là chuyện lạ. Không chỉ như vậy, hắn còn nhìn thấy sự khinh thường trong mắt Lam Tiểu Bố. Cho nên khi thủ ấn của hắn còn cách Lam Tiểu Bố một đoạn, đột ngột ngừng lại.
“A, người trẻ tuổi, sau không đánh trả vậy? Già Quân Không ta cũng không có thói quen bắt nạt người không đánh trả.” Già Quân Không cố gắng tìm cho mình một cái bậc thang.
Lượng Trường Tư tỉnh ngộ ra, hắn lập tức biết mình đã phạm vào một sai lầm. Vừa rồi chần chừ và chấn động đã khiến Già Quân Không kiêng kị. Già Quân Không là một lão hồ ly, một khi có kiêng kị, tuyệt đối sẽ không liên thủ với hắn. Nghĩ đến đây, Lượng Trường Tư lập tức lấy pháp bảo ra, hừ lạnh một tiếng rồi nói, “Lượng gia ta ở Côn Khư Hải có chuyện gì mà chưa từng gặp qua? Dám gây chuyện trên tiên thuyền của Lượng gia ta, ngươi còn chưa đủ tư cách đâu.”
Cho dù hắn có lên tiếng, bây giờ Già Quân Không đã lui lại một bước, rõ ràng không định ra tay nữa.
Lam Tiểu Bố không để ý đến Lượng Trường Tư, mà lạnh lùng nhìn chằm chằm Già Quân Không, “Cút sang một bên, nếu không thì ta sẽ khiến Côn Tiền đảo của người xóa sổ trong vùng hư không này.”
Già Quân Không biến sắc, trong lòng trừ nhẫn nhịn ra thì lại càng kiêng kị hơn. Theo lý mà nói hắn cũng không hề ra tay, đối phương phải dựa theo cái bậc thang mà hắn đưa ra lùi một bước mới đúng. Ít nhất thì không cần phải gây ra xung đột, nhưng đối phương làm gì quan tâm đến chuyện này?
Càng như thế, Già Quân Không lại càng kiêng kị.
Nếu như cuối cùng chứng minh rằng Lam Tiểu Bố chỉ phô trương thanh thế, hắn sẽ khiến Lam Tiểu Bố hối hận. Nhưng bây giờ hắn thà rằng chịu chút nhục nhã, cũng không muốn ra tay, thật sự là do thực lực của đối phương quá mạnh.
Sự thay đổi của Già Quân Không, Lượng Trường Tư nhìn thấy rất rõ, hắn đâu còn dám trì hoãn nữa, Tinh Không Thương trong tay cuốn theo một vùng thương mang, đánh về phía Lam Tiểu Bố. Thần thông Thương Đạo cuốn lên, giờ phút này, tựa như có vô tận tinh cầu mang theo vô cùng cường thế ập đến.
Chỉ cần hắn có thể chặn Lam Tiểu Bố lại, Già Quân Không tất nhiên sẽ nhân cơ hội này ra tay. Cho dù lai lịch của Lam Tiểu Bố lớn đến mức nào, bây giờ cũng chỉ là một sâu kiến chưa đến tiên đế mà thôi.
Lượng Trường Tư là tiên đế đỉnh phong, trước đây không lâu Lam Tiểu Bố mới bước vào tiên tôn tầng chín trong hư không, chênh lệch khá lớn với Lượng Trường Tư.
Nếu như là bình thường, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không dựa vào Hư Không Khốn Sát tiên trận để đối phó với Lượng Trường Tư, hắn muốn thử xem thực lực chân chính của mình với loại tiên đế đỉnh phong như Lượng Trường Tư chênh lệch bao nhiêu. Loại thần thông tinh cầu này của Lượng Trường Tư, hắn cũng muốn thử xem có bao nhiêu lợi hại.
Nhưng bây giờ, Lam Tiểu Bố hận không thể lập tức bắt Lượng Trường Tư lại hỏi Lạc Thải Tư đang ở đâu, đâu còn tâm tình mà đi dò xét xem chênh lệch giữa mình và tiên đế đỉnh phong là bao nhiêu?
Cho nên khi thần thông thương thế của Lượng Trường Tư đánh ra, Lam Tiểu Bố lập tức kích phát Khốn Sát tiên trận cấp chín.
Lượng Trường Tư đột nhiên cảm thấy quy tắc không gian xung quanh mình bắt đầu mơ hồ, thần thông thương ý của hắn cũng trở nên không còn rõ ràng nữa. Từng viên tinh cầu bị hắn cuốn lấy cũng biến mất, tựa như hóa thành bọt biển. Không chỉ như vậy, thậm chí hắn còn cảm nhận được vùng không gian xung quanh mình đã xuất hiện sai số và trống rỗng.
Không đúng, đây là Hư Không Khốn Sát tiên trận?
Không thể nào, cái tiên thuyền hư không này là địa bàn của hắn, sao có thể xuất hiện không gian đảo lộn? Hơn nữa, xung quanh cũng không có đại trận không gian nào.
Lượng Trường Tư suy nghĩ một chút đã hiểu ra, nơi này trước đó quả thật không có đại trận không gian, nhưng sau khi Lam Tiểu Bố đến thì lập tức có. Hắn còn không cảm nhận được đại trận Không Gian, tất nhiên là dùng trận văn hư không bố trí ra, trong thời gian ngắn như vậy đã có thể bố trí ra tiên trận hư không, có thể khiến hắn bị ảnh hưởng, ít nhất cũng phải là tiên trận cấp tám đỉnh phong hoặc cấp chín.
Sau khi hiểu ra chuyện này, sau lưng Lượng Trường Tư phủ đầy mồ hôi lạnh. Thà chọc đến diêm vương, chớ chọc đến Trận Vương, đây là câu mà mỗi một người tu luyện đều biết, hôm nay hắn chẳng những chọc đến trận vương, mà còn là một cường giả Hư kHông trận đạo.
KHó trách đối phương lại có thể dễ dàng xé rách mọi cấm chế trên tiên thuyền như vậy, khó trách đối phương lại chẳng thèm để tâm đến tiên đế như hắn, thậm chí cả Lượng gia của Côn Khư Hải cũng chẳng màng, hóa ra là một nhân vật đáng sợ như vậy.
Nhanh chóng rút lui trước đã, Lượng Trường Tư làm sao còn nhớ được chuyện đối phó với Lam Tiểu Bố, trường thương trong tay cuốn một cái, thần thông biến thành màn thương bảo vệ, đồng thời lùi lại phía sau.
Dù có bị trọng thương, hắn cũng không tiếc, cứ lui ra khỏi cái Khốn Sát tiên trận này đã.
Chỉ là hắn vừa mới lùi được một bước, trong lòng lập tức hối hận. Hắn không để ý đến đây là Hư Không đại trận, nếu như là trận pháp bình thường, hắn lui là lui, bởi vì đại trận bình thường có dấu vết lần theo, hắn có sáu phần khả năng có thể thoát ra ngoài. Nhưng đây là hư Không trận pháp, hắn không hiểu chút nào, một khi lùi ra sau chẳng khác nào đã mất đi tiên cơ. Thế thì, hắn còn không bằng không lùi.
Quả nhiên Lượng Trường Tư vừa lùi ra sau một bước, một đạo sát ý lập tức từ trong hư không đánh về phía mi tâm của hắn.
Lượng Trường Tư khẳng định đạo sát ý này là hư giả, hắn cắn răng kiên trì không tránh né đạo sát ý này, chỉ chạy xéo đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận