Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 99 - Bác sĩ “gạt người” cũng là việc cần kỹ thuật (1)



Chương 99 - Bác sĩ “gạt người” cũng là việc cần kỹ thuật (1)




Nystagmus là gì?
Một số sinh viên y khoa vô thức từ trong túi áo khoác trắng lấy ra máy tính xách tay, sách giáo khoa và từ điển tiếng Anh – Trung để tìm kiếm. Một bộ phận sinh viên y khoa khác nghe hiểu được cụm từ này lại chớp mắt nhìn Tạ Uyển Doanh
nghĩ: Cô gái này cũng thật lớn gan, dưới tình huống như vậy mà còn dám cố chấp tiếp tục đưa ra đề xuất.
Tạ Uyển Doanh phát hiện ánh mắt của Tào soái ca sau khi nghe được câu trả lời này càng trở nên sâu hơn.
Hoàng Chí Lỗi sờ sờ gọng kính của mình: Ồ, vị học muội này đột nhiên nói tiếng Anh, điều này có nghĩa là gì? Ý của cô là bệnh nhân này có khả năng đang nói dối? Vì không muốn bị bệnh nhân biết sẽ cản trở việc kiểm tra nên phải sử dụng tiếng Anh.
Trong tình huống này, có thể bệnh nhân đã nói dối. Góc bàn nào có thể cắt da đầu làm vết thương sâu thế này? Loại góc bàn nào có thể sắc như dao như vậy?
Cùng lúc đó, nữ bệnh nhân sau khi nghe con trai nói những lời đó liền trở nên không vui, vì vậy bà đã phàn nàn với con trai mình: "Mẹ biết chủ nhiệm Lữ, người ta là chủ nhiệm, cấp bậc cao, trình độ lại tốt, nếu không làm sao có thể trở thành trưởng khoa được? Mẹ không cần bác sĩ nào khác kiểm tra nữa. Vết thương đã được khâu lại rồi, chúng ta hãy mau trở về ngay bây giờ đi. Hôm nay 30 Tết là ngày về nhà ăn cơm đoàn viên."
Tóm lại, nữ bệnh nhân dường như còn quan tâm đến bữa ăn đoàn viên nhiều hơn vết thương của mình. Phản ứng này rõ ràng là có chút bất thường so với phản ứng của bệnh nhân nói chung khi tự mình đến bệnh viện. Chỉ cần anh là bệnh nhân, chỉ cần nghe nói có chuyên gia đến kiểm tra cho mình sẽ không có biểu hiện không vui, ai cũng đều sẽ nguyện ý chờ bác sĩ giúp mình kiểm tra rõ ràng. Nào có biểu tình chán ghét như của bệnh nhân này? Chỉ cho một mình chủ nhiệm khám bệnh cho mình thôi.
Cũng may là đứa con trai của nữ bệnh nhân rõ ràng hơn mẹ mình, nói: "Mẹ, bác sĩ Tào là do ba mời đến, họ không giống nhau."
"Ba con cái gì cũng không hiểu, ông ấy cũng không phải là bác sĩ!" Nữ bệnh nhân phản đối mạnh mẽ.
Nghe nữ bệnh nhân nói như vậy, chủ nhiệm Lữ kéo kéo cổ áo của mình, vẻ tràn đầy tự tin. Tào Dũng mạ vàng từ nước ngoài về dù có giỏi hơn nữa cũng vô dụng, bệnh nhân người ta cũng không thèm để ý đến Tào Dũng mà chỉ cho ông ta kiểm tra thôi.
"Mẹ, mẹ phải nghe lời của ba!" Con trai của nữ bệnh nhân vội vàng tranh cãi với mẹ mình.
Nữ bệnh nhân bực bội quay đầu đi, bà cảm thấy rất tức giận, con trai rõ ràng là đứng về phía chồng bà chứ không phải bà.
Những người khác nhìn cảnh tượng này cũng tỏ ra khá khó hiểu, suy nghĩ không biết chuyện gì đã xảy ra với gia đình và nữ bệnh nhân này.
Tất cả những điều này đều chỉ có thể chứng minh rằng bệnh nhân có khả năng đã nói dối để che giấu tình trạng của mình.
Hoàng Chí Lỗi nhíu mày, cầm lấy kính nhìn chủ nhiệm Lữ ở đối diện. Chủ nhiệm Lữ và bác sĩ Vương chỉ đơn giản là khám bệnh cho bệnh nhân, nhưng lúc này hẳn là cũng phải nhìn ra điểm kỳ lạ, họ nên cùng nhau thuyết phục bệnh nhân tiến hành bước kiểm tra tiếp theo mới đúng nhưng hai người này không có biểu hiện như vậy, ngược lại là…
Bác sĩ Vương nói với họ: "Bác sĩ Tào, thôi quên đi, bà ấy không muốn làm kiểm tra. Chúng ta cũng nên tôn trọng ý kiến của bệnh nhân. Huống hồ lúc trước chủ nhiệm Lữ đã kiểm tra qua cho bà ấy rồi, không có việc gì nữa. "
Hừm. Khóe miệng Hoàng Chí Lỗi nhếch lên: Tôi liền biết sẽ có kết quả như vậy mà. Cho nên lúc trước mới gọi điện thoại báo cho học muội ngàn vạn lần cần phải cẩn thận.
Tạ Uyển Doanh yên lặng theo dõi biểu hiện của hai đàn anh, cô im lặng không lên tiếng. Đàn anh nói đã có anh xử lý nên cô nhất định sẽ tin tưởng anh. Đàn anh kêu cô làm cái gì thì cô phải làm theo như vậy.
"Kiểm tra gì cơ?" Tào Dũng hỏi bác sĩ Vương.
Bác sĩ Vương cũng không biết nên quay đầu lại hỏi chủ nhiệm Lữ.
Chủ nhiệm Lữ nhíu mày, rõ ràng là rất kiêu ngạo, ông đang nghĩ tại sao mình cần phải trả lời một câu hỏi như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận