Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2977: [2977 ] không chỉ một cái (length: 4151)

"Hoàng Chí Lỗi."
Tiếng gọi này là của tiền bối Chu tổng ở viện trở về.
Không, có lẽ là bọn họ nghe thấy tiếng nói chuyện nên gọi Hoàng sư huynh qua đây để giáo huấn người. Ngụy Thượng Tuyền chột dạ, lập tức muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Thấy dáng vẻ trốn tránh của hắn, Chu Tuấn Bằng tiến đến, nói với hắn: "Có cần để phó lão sư của chúng ta qua xem ngươi không?"
"Không cần, không cần."
Đại lão người máy càng không dám trêu vào.
"Ta xem về sau ngươi còn dám nhìn không." Chu Tuấn Bằng dùng cán bút gõ gõ lên đầu hắn.
Chẳng lẽ người máy hết việc sao? Giống như Đào sư huynh có ca bệnh phải bận à?
Chưa chắc đâu. Tạ Uyển Oánh nhớ lại lần đầu thấy phó lão sư ở phòng cấp cứu, sau này mới biết được đại lão đã xem tin buổi chiều, biết trước nên không dám đi.
"Tạ Uyển Oánh, xem ra ngươi rất hiểu phó lão sư của bọn ta đấy." Chu Tuấn Bằng vừa xoa eo vừa hài lòng nói.
"Anh đừng tự dát vàng lên mặt mình." Hoàng Chí Lỗi vừa chạy tới vừa phản bác, tiểu sư muội của hắn xưa nay là người quan sát tỉ mỉ mọi thứ.
Chu Tuấn Bằng nói về chính sự: "Tối nay có ca bận, ta tới để các cậu đừng về."
Sao thế, lại có ca bệnh mới sao?
Mọi người trong lòng kêu khổ.
"Ăn khuya đi." Hoàng Chí Lỗi kiểu mẹ gà con gọi một đám sư đệ sư muội, ăn xong rồi làm việc tiếp.
Sau đó, lại nghe Chu tiền bối giảng giải rõ ngọn nguồn sự tình. Nghe nói là có công nhân ở một nhà máy, nhà máy này không ở thủ đô mà ở các địa phương khác, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bệnh viện địa phương xử lý không xong vết thương nên đành phải chuyển gấp công nhân bị thương lên bệnh viện ở thủ đô. Xe cứu thương đang trên đường.
Tai nạn lao động trong các ca cấp cứu không phải hiếm gặp. Thường thì nguyên nhân xuất hiện có ba, một là điều kiện nhà máy kém, công tác đảm bảo an toàn cho công nhân không đúng chỗ. Hai là quản lý của nhà máy không đúng chỗ, khiến cho công nhân không nắm được quy tắc an toàn sản xuất gây thành sự cố, có thể tham khảo sự kiện của tập đoàn quốc năng lần trước. Ba là trường hợp tối nay, do công nhân làm việc quá sức, không được nghỉ ngơi đầy đủ, làm việc ngày đêm không điều chỉnh múi giờ, khiến tinh thần mệt mỏi, lơ đễnh một chút thì đại họa ập đến.
Tào Dũng vừa về đến văn phòng đã nhận được điện thoại thông báo.
"Tóc và da đầu bị cuốn vào trong máy móc. Vì người nhà máy không biết, không có lấy da đầu ra. Sau khi đưa đến bệnh viện, bác sĩ cấp cứu phát hiện tình huống liền bảo người nhà máy mau chóng làm việc này, nên bị chậm trễ một chút. Bệnh nhân mất máu nhiều, huyết áp rất thấp, tim cũng không ổn, đã báo cho phó bác sĩ."
"Được, tôi biết. Tôi sẽ liên lạc với phó bác sĩ sau." Tào Dũng nói.
Bệnh nhân bị xé da đầu. Lúc trước chỉ nói chảy máu da đã thấy ghê sợ rồi, vậy mà cả mảng da đầu bị máy xé xuống, nghĩ đến cảnh đó thôi đã thấy rùng mình. Đây không phải tiểu thuyết kinh dị, mà là bệnh nhân có thật. Ngụy đồng học cảm giác lần này mình thật sự bị dọa sợ.
Các bác sĩ trẻ tại chỗ tiếp tục ăn, ăn xong còn phải chờ một lát để thức đêm mổ.
Vết thương do xé da đầu mà nói, nếu không liên quan đến tình hình trong não thì có thể thuộc về khoa chỉnh hình ngoại, không nhất thiết là do khoa ngoại thần kinh xử lý. Kỹ thuật chỉnh hình ngoại khoa ở Quốc Hiệp cũng bình thường thôi, chỉ có khoa ngoại thần kinh mới có thể giải quyết được.
Tào Dũng gọi điện thoại cho khoa ngoại bụng.
Phó Hân Hằng bên kia sau khi nghe điện thoại nói: "Tôi xuống phòng cấp cứu ngay đây."
"Bệnh nhân tới chưa?" Tào Dũng hỏi.
"Chưa."
Vậy là còn bệnh nhân nào nữa sao?
Điện thoại đổ chuông. Mọi người đều nhìn về phía Tạ đồng học đang bận rộn.
Tạ Uyển Oánh cầm điện thoại lên nhìn người liên hệ: là đại ca Hồ.
"Cậu còn nhớ lần trước cậu cung cấp thông tin về tên tài xế gây tai nạn không? Bọn tôi bây giờ đang đưa tên tài xế bỏ trốn đó tới phòng cấp cứu bệnh viện của các cậu. Cậu xuống nhận xem có đúng là người đó không." Hồ Chí Phàm nói với cô.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!!! Ngủ ngon mọi người~ (Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận