Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 387 - Đột nhiên xảy ra chuyện



Chương 387 - Đột nhiên xảy ra chuyện




Ba người vui vui sướng sướng xào thịt, vừa ăn vừa tán gẫu, thời gian cứ vậy mà trôi qua.
Trong nháy mắt, đã ăn đến hơn mười giờ. Ba người quay đầu nhìn lên đồng hồ trên trường của quán, muộn quá rồi. Tuy đã muộn rồi, nhưng vẫn có người đến ăn lẩu. Khách hàng lần lượt ra ra vào vào, bàn ở quán vẫn còn đầy đủ.
"Chuẩn bị đi KTV nào.” Hà Hương Du cầm lấy hóa đơn, chuẩn bị gọi nhân viên đến thanh toán, tiền phòng riêng đã trả dù sao cũng phải đi.
Nhân viên phục vụ đã thanh toán rồi.
Vào lúc này, nhà hàng đột nhiên trở nên ồn ào.
Không rõ đã xảy ra chuyện gì, ba người Tạ Uyển Doanh cùng nhau nhìn xung quanh.
Vừa hay nhìn thấy, khách ăn ở hai bàn cạnh nhau muốn đánh nhau. Hai bàn ăn có tổng cộng năm sáu người đàn ông đều đã đứng lên hết, có người xắn tay áo, hai bên chuẩn bị làm lớn một trận.
"Đã có chuyện gì xảy ra? Mấy người không được đánh nhau!” Hai nhân viên phục vụ xông tới hết lời khuyên ngăn: "Có chuyện gì từ từ rồi nói.”
"Nói cái gì mà nói, Bảo anh ta đừng có mà di chuyển ghế đến chỗ của chúng tôi, bọn họ bên đó lại còn nói lớn tiếng, làm ồn đến chúng tôi bên này muốn nói chuyện cũng không thể nói được. Nói bao nhiêu lần rồi mà vẫn như vậy.”
"Tôi cũng đã di chuyển ghế biết bao nhiêu lần rồi. Mấy người vẫn không vừa ý, tôi để ghế ở bàn không có người ngồi, mấy người là muốn như thế nào? Có phải là cố tình kiếm chuyện hay không?”
"Kiếm chuyện thì đi tìm mẹ mày mà kiếm chuyện!”
"Mày chửi ai? Chửi mẹ tao sao? Còn dám mắng cả mẹ tao sao!”
"Chửi mẹ mày thì có sao! Chửi mẹ mày nuôi dạy ra thứ như mày.”
Đều là những người cao lớn khỏe mạnh, rượu vào lời nói lại càng trở nên thô lỗ, không khí phun ra đều là mùi rượu, mặt ai nấy cũng đều đỏ như Quan Công. Một nhân viên nữ đi đến can ngăn, nhưng thấy một vị khách giơ ghế lên, đành phải liên tục lùi về sau. Một nhân viên nam khác thân thể khá gầy yếu cũng không thể can ngăn được, tránh sang một bên.
Mọi người xung quanh thấy thế vô cùng hoảng loạn. Một số vị khách cầm lấy túi của họ và nghĩ về việc có nên đi khỏi đây trước hay không. Hà Hương Du cầm hóa đơn đã thanh toán xong, nhanh chóng đi đến kéo chị hai và tiểu học muội: "Đi thôi đi thôi, nhanh nhanh.”
Ba người vừa chạy ra ngoài, thấy lối ra ban đầu đã bị trận đánh nhau chặn lại, có khách ngồi chần chờ bên trong không đi ra được.
Những người muốn đánh nhau đâu để tâm gì đến những người khác, tất cả đều đã say mèm, ai nấy cũng đều đỏ cả mắt, cả cổ hận không thể đánh nhừ tử đối phương ra.
"Mày dám đập?!” Bên kia giơ ghế lên, bên này cũng dứt khoát cầm chai bia ném lên bàn, sau tiếng lách cách, lộ ra nửa mảnh vụn thủy tinh sắc bén giống như dao nằm trong lòng bàn tay.
Đây là chuẩn bị đổ máu rồi.
"Mấy người đừng như vậy nữa, ở đây còn có những người lớn tuổi.” Người phụ nữ trung niên cùng hai người già ở bên cạnh kêu lên.
"Báo cảnh sát mau báo cảnh sát!” Một nhóm thanh niên đang ngồi ở bàn khác vội vàng cầm điện thoại gọi điện báo cảnh sát.
Nhân viên nhà hàng vừa gọi điện, vừa sơ tán các vị khách khác.
Nhưng mấy người uống rượu say này sớm đã không còn quan tâm đến bất kỳ chuyện gì xung quanh, cả hai bên đều xông tới đánh nhau trước.
Trong phút chốc nhà hàng đã trở nên vô cùng hỗn loạn. Chỉ thấy cậu nhân viên kia chưa kịp trành đi, đột nhiên có một chai rượu ném tới, sau khi tiếng ầm vang lên, đầu của cậu nhân viên đó bị chai rượu đập vào chảy rất nhiều máu. Nữ phục vụ đứng cùng cậu ấy cũng bị dọa cho hoảng, gào khóc thảm thiết: "Làm sao đây? Chảy máu rồi.”
Mấy người đó vẫn tiếp tục đánh, ánh mắt và tiếng sợ hãi của mọi người xung quanh cũng coi như không thấy không nghe, kể cả bên trong vẫn có phụ nữ và người già. Hai người đàn ông đánh đến nỗi ôm nhau ngả ra giữa. Mấy người các thì trợ giúp đồng bọn của mình, cầm ghế ném tới, nhưng ném không chuẩn, ghế bay đến một chiếc bàn khác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận