Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3177: [3177 ] bị vạch trần (length: 4166)

"Chúng ta không biết gì hết, chẳng ai nói cho chúng ta biết." Đinh Ngọc Hải cầm điện thoại lên trả lời, phủi sạch trách nhiệm.
Âu Phong nghe xong thì nghiêng đầu, không nhịn được nói thẳng: "Bác sĩ Đông và vợ nói chuyện, vợ hắn không nhận? Muốn mời bác sĩ Đông qua đây đối chất sao?"
Chắc chắn bác sĩ Đông rất vui lòng, vì ai cũng thấy tối qua bác sĩ Đông bị cúp điện thoại vẻ mặt khó chịu thế nào.
Bác sĩ Quảng hẳn là đang đau đầu, lại còn lôi kéo đại lão bác sĩ Đông vào chuyện này. Rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì? Nếu là chuyện tốt, Đinh Ngọc Hải và Chu Nhược Mai không có lý gì không khoe khoang với hắn.
Đinh Ngọc Hải xác nhận lại: "Sự tình là như vậy đó, ta và vợ ta thật sự không biết chuyện."
"Vợ hắn cúp điện thoại của bác sĩ Đông, ngươi hỏi cô ta vì sao cúp đi?" Âu Phong lật mặt.
Đinh Ngọc Hải quay đầu muốn bóp cổ vợ: Tối qua ngươi cúp điện thoại của đại lão nào vậy hả?
Chu Nhược Mai ngồi phịch xuống ghế sofa, không nhúc nhích, giả chết.
"Chúng ta không quen bác sĩ Đông, Nhược Mai nhà ta đâu có phải khoa ngoại thần kinh đâu, không quen bác sĩ Đông." Đinh Ngọc Hải cố gắng giải thích đến khô cả miệng.
"Vợ hắn nói Phương Trạch là cái chỗ khám bệnh." Âu Phong từng câu từng chữ tái hiện lại tình cảnh tối qua.
Bác sĩ Quảng nghe xong thì choáng váng.
Chỉ cần là bác sĩ, ai dám nói Phương Trạch là cái chỗ khám bệnh chứ.
Chu Nhược Mai bật dậy, giận đến đỏ bừng cả mặt: "Không phải tôi nói, không phải tôi! Là bọn họ dụ dỗ tôi nói đó. Là bạn học Tạ Uyển Oánh, cũng hư như nhau, cố ý gài tôi, để tôi nói như vậy -- "
Thật là tức đến phát khóc.
(ngụy bạn học: Tôi khi nào xúi giục cô, là do chính cô muốn nói như vậy mà.) "Có thể là vậy." Đinh Ngọc Hải nói với người bạn cũ, "Bọn trẻ tụi nó nói giỡn với vợ tôi, vợ tôi tưởng thật, trêu lại thôi mà. Anh nhờ bác sĩ Đông đừng để bụng, vợ tôi thật sự không biết ông ấy, nên mới hiểu lầm."
Không ai dám mang chuyện Phương Trạch là chỗ khám bệnh ra đùa, bác sĩ Quảng đổ cả mồ hôi lạnh. Hắn hiện đang ở Phương Trạch, lời của Đinh Ngọc Hải và Chu Nhược Mai mà lọt ra ngoài thì khác nào muốn hắn bị người Phương Trạch đánh cho một trận.
Đinh Ngọc Hải sốt ruột, nói thẳng: "Chuyện này lão Âu cũng đã đến hỏi tôi rồi. Tôi đã nói thật với anh ta, người trẻ tuổi nóng tính mà. Giống như bác sĩ Tào Dũng, giờ bác sĩ Tào Dũng đã hiểu chuyện, biết kiềm chế hơn nhiều rồi. Cái cô Tạ Uyển Oánh này, lúc đầu thi đại học đến nhà chúng tôi, tôi với vợ tôi khuyên nàng con gái học y quá cực khổ, chi bằng đi làm giáo viên hoặc học trường nghệ thuật. Nàng nghe không vui, đến giờ vẫn giận dỗi chúng tôi. Thấy đó, tối qua nàng không nghe điện thoại của vợ tôi, để bạn của nàng giận vợ tôi."
Nói như vậy, coi như là tuổi trẻ nông nổi.
Bác sĩ Âu Phong lại xen vào: "Không phải, cô ấy thật sự để điện thoại trong phòng họp, là vợ của -- "
Bốp bốp, bị vỗ hai cái vào vai, lúc Âu Phong và bác sĩ Quảng quay đầu lại, thấy bác sĩ Đông đã đến.
Không biết từ khi nào, hiện trường đã có nhiều ánh mắt đang đổ dồn về phía bọn họ.
Tại ai lời nói quá mức thu hút vậy chứ.
Mấy người ngoại quốc vừa đến cũng xôn xao bàn tán, tỏ vẻ nghi vấn.
Các thầy cô và bạn học của đoàn quốc tế tại hiện trường lại càng ngơ ngác kinh ngạc.
"Bọn họ đang nói về Oánh Oánh sao?" Bạn học Lý Khải An nhỏ giọng nói chuyện với những bạn khác, "Thế Hoa và mấy người họ tối qua về trường không kể gì cho bọn mình, lớp trưởng có biết không?"
Lớp trưởng Nhạc không biết, mà đến cả giáo viên chủ nhiệm Nhậm cũng không hay.
Nhậm Sùng Đạt rất nhanh nhận được ánh mắt dò hỏi của lãnh đạo bệnh viện, giám đốc Dương, thầm oán trách bạn học cũ Tào Dũng không thông báo trước.
Người ngoại quốc ở đây, chuyện xấu trong nhà không thể để lộ ra ngoài. Lãnh đạo hai bệnh viện là giám đốc Hầu và giám đốc Dương vội vàng tiến lên tiếp đón đoàn người ngoại quốc.
Nói là bác sĩ Charlie muốn đến, ai dè không chỉ có một người, mà là cả một đoàn người ngoại quốc.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!!! Chúc mọi người ngủ ngon ~ (chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận