Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2308: [2308 ] đơn đấu (length: 4137)

Bác sĩ Trình Dục Thần cảm thấy, dù người này có thực lực hay không thì cũng phải đích thân thử mới biết được. Hắn vốn không tin vào những chuyện mà bản thân chưa được tận mắt chứng kiến. Trường nào mà chẳng tâng bốc đối tượng mình theo đuổi lên tận trời xanh, giống như mấy trường học thổi phồng những hoa khôi không có thật.
Y tá đến thông báo với bác sĩ rằng người nhà bệnh nhân đã đến.
Trình Dục Thần bảo bác sĩ Uông, một bác sĩ nội trú trẻ tuổi, ra ngoài trao đổi với người nhà, lấy giấy đồng thuận phẫu thuật sau khi nắm rõ tình hình. Đồng thời, vì nghi ngờ có tràn dịch màng phổi, bệnh nhân phải làm thêm CT.
Ảnh CT cần có thời gian mới ra, nhân viên y tế tranh thủ thời gian chuẩn bị trước phẫu thuật. Ca phẫu thuật này chỉ cần tiến hành ở giường bệnh, không cần vào phòng mổ, trừ phi bệnh tình của bệnh nhân có biến chuyển bất ngờ.
"Đeo găng tay." Bác sĩ Trình Dục Thần truyền đạt chỉ thị cho người hỗ trợ, coi như mình đang được thỉnh đến chỉ đạo.
Đám sinh viên Quốc Đô đứng vòng ngoài vây xem, ánh mắt như đuốc như thể sẵn sàng tìm lỗi.
Mấy sinh viên của Quốc Hiệp trong lòng thì hồi hộp: Đây là ngày đầu Tạ đồng học tiến sâu vào "trại địch", chuẩn bị một mình tác chiến.
Theo như Triệu Triệu Vĩ nói, kẻ "hư" nhất phải là ma quỷ Tào lão sư, nhất định phải ngay từ đầu đem Tạ đồng học đến đối đầu với kẻ địch căm thù.
Bệnh nhân có chút căng thẳng. Đứa trẻ ở độ tuổi vừa mới hiểu chuyện một nửa, lại chưa trưởng thành, tâm lý chưa ổn định, đột nhiên lo lắng không kiểm soát được là chuyện có thể hiểu được.
"Đừng lo, giống như kiến cắn thôi, không đau." Tạ Uyển Oánh nói với cô bé.
Cô gái trước mặt có đôi mắt to rất đẹp, tiểu nữ sinh như đang mơ: Hôm nay mình đến bệnh viện mà cứ như đang xem minh tinh vậy?
Không phải nói là cắm ống lớn sao? Sao lại nói là như kiến cắn?
Bác sĩ Trình Dục Thần hắng giọng hai tiếng nhắc nhở: Không cần an ủi. Đến lúc thao tác lâu quá lại làm bệnh nhân nghi ngờ thì càng tệ. Trẻ con không kiên cường bằng người lớn sẽ khóc đấy.
An ủi của bác sĩ có hữu dụng hay không còn tùy thuộc vào kỹ thuật sau đó. Nếu không thì nói nhiều an ủi cũng chỉ là tự vả mặt mà thôi.
Tiền bối nói không sai. Tạ Uyển Oánh chỉ nói một câu rồi im lặng.
Người thao tác và trợ thủ đều đã chuẩn bị xong.
Giống như những thủ thuật khác, sau khi xác định vị trí thì tiêu độc và trải khăn.
Vị trí chọc hút khí màng phổi có mấy lựa chọn. Phổ biến nhất là vị trí mà Tạ đồng học từng làm trước đây, là đường trung đòn khoang liên sườn thứ hai, trên vách trước ngực bệnh nhân mà châm kim vào. Nếu hút dịch thì thường sẽ chọn đường nách giữa và đường nách sau. Chất lỏng khác với chất khí, nước sẽ tự chảy xuống dưới, đó là quy luật của cơ thể người.
Tràn khí màng phổi thì rút khí ra tương đối dễ, còn số ít tràn dịch màng phổi thì khó rút.
Kết quả CT vừa cho thấy, mô ngực có dấu hiệu dày lên, lượng dịch tích tụ hiện tại máy móc vẫn chưa thể hiện rõ.
Bác sĩ Trình Dục Thần không phải không muốn tiện thể rút dịch giúp bệnh nhân, rút dịch ra thì chắc chắn dễ chịu hơn. Vấn đề là có rút được chỗ dịch khu trú giới hạn này không, nó rất có khả năng là chất nhầy, cái đó mới thật sự là bản lĩnh.
Sinh viên y không rút được thì quá bình thường, sinh viên y chỉ cần rút được khí là đã tạ trời đất. Cho nên, có nhiều sinh viên y không biết trời cao đất dày cứ tưởng đại lão có thể một bước giải quyết tất cả vấn đề của bệnh nhân. Ngay cả các thầy cô lâm sàng cũng không dám nghĩ đơn giản như vậy.
Tạ đồng học đã xác định vị trí, chuẩn bị xuống dao ở đường nách giữa.
Bác sĩ Trình Dục Thần đang nghĩ, chẳng khác gì cấp trên đang chờ xem ai cuối cùng lật xe.
Y tá phối hợp, bác sĩ chính cầm ống tiêm hút thuốc tê pha với nước muối sinh lý, sau đó quay người lại, trong nháy mắt đầu kim đã chìm vào da bệnh nhân.
Động tác của nàng quá nhanh, những người ở Quốc Đô chưa từng thấy nàng thao tác đều kinh ngạc rớt cả mắt.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận