Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 244 - Trấn an trước phẫu thuật



Chương 244 - Trấn an trước phẫu thuật




Đến phòng phẫu thuật 2 lần rồi, không còn bỡ ngỡ nữa. Thay đổi quần áo, dép lê, găng tay của phòng phẫu thuật trước, vào bên trong Tạ Uyển Doanh muốn tìm xem chị hai ở đâu, sau đó phát hiện là không cần tìm nữa, chị hai đã chạy lại để giúp đỡ rồi.
“Hôm này chị và đàn anh Lư cùng làm gây tê cho bà ấy.” Lúc cùng đàn em chuyển bệnh nhân lên giường phẫu thuật thì Liễu Tịnh Vân nói.
Cuối cùng thì chị hai cũng có thể làm cùng với đàn anh lớp 8 năm rồi sao? Tạ Uyển Doanh vui mừng thay cho chị hai.
Liễu Tịnh Vân cười, thật là không dễ dàng gì.
Theo chân đàn anh khoa lâm sàng thật sự quá khó, chủ yếu là theo học hệ 8 năm có thể được hoàn toàn giữ lại khoa lâm sàng đều là tinh anh trong tinh anh.
Đàn anh Lư đã gần 40 tuổi rồi, đã sớm là phó chủ nhiệm rồi.
Hôm nay ca phẫu thuật này rõ ràng là độ nguy hiểm cao, vì vậy đã gọi phó chủ nhiệm đến để tiến hành gây mê cho ca phẫu thuật này.
Bệnh nhân yêu cầu làm gây mê toàn bộ kết hợp, hơn nữa thời gian phẫu thuật dài, chắc chắn cần đặt ống nội khí quản để kiểm soát hơi thở.
Cửa phòng phẫu thuật đột nhiên mở ra, có người đi vào đi thẳng đến đầu giường.
Tạ Uyển Doanh đứng ở đầu giường quay đầu lại, nhìn thấy giáo sư đã mặc đồng phục và đeo găng tay.
Khẩu trang treo trên cổ, từ áo blouse trắng đã đổi thành quần áo găng tay màu xanh lục. Biểu cảm của Đàm Khắc Lâm vẫn không đổi: luôn lạnh nhạt như vậy. Nhưng lại dùng 1 tay vỗ nhẹ lên vai bệnh nhân, giọng nói vững vàng: “Không cần lo lắng, trong sáng nay nhất định có thể phẫu thuật xong cho bà.”
“Tôi biết rồi, bác sĩ Đàm.” Bệnh nhân nhìn thấy anh ấy rất rõ ràng đã thở ra một hơi thật mạnh. Thuốc gây mê đi vào khí quản bắt đầu có tác dụng, mi mắt của bệnh nhân đã khép lại.
Bác sĩ cần học cách trấn an bệnh nhân, Tạ Uyển Doanh đã học được điều này tại chỗ.
Gây tê và gây mê thành công. Lư Thiên Trì bảo đàn em nhanh chóng đặt nội khí quản, còn mình thì điều chỉnh thuốc tĩnh mạch và chuẩn bị máy gây mê.
“Làm phiền anh rồi, bác sĩ Lư.” Đàm Khắc Lâm nói với bác sĩ gây mê.
Đàm Khắc Lâm quay lại, nói với bác sĩ Tiểu Tôn vừa đi vào: “Cậu đi rửa tay trước đi.”
“Vâng ạ.” Bác sĩ Tiểu Tôn quay người đi rửa tay trước khi phẫu thuật.
Tạ Uyển Doanh thấy vậy thì cùng đi ra để rửa tay.
Bác sĩ Tiểu Tôn hỏi cô: “Sáng nay em đã ăn no chưa đấy?”
Ca phẫu thuật hôm nay ít nhất cũng mất vài giờ đồng hồ. Một bác sĩ liên tục kéo móc trong vài giờ đồng hồ không đơn giản.
“Ăn no rồi ạ.” Tạ Uyển Doanh trả lời.
Tôn Ngọc Ba suy nghĩ, có nên gọi điện thoại cho 3 người cấp dưới đến chuẩn bị sẵn, đề phòng ngộ nhỡ Tạ Uyển Doanh chịu không được thì có người thay thế. Vấn đề là Đàm Khắc Lâm không bảo anh làm như vậy. Đoán là Đàm Khắc Lâm vẫn còn tức giận 3 người họ không muốn nhìn thấy bọn họ rồi.
“Em nếu như thấy mệt thì cứ mở miệng nói nhé.” Tôn Ngọc Ba nói với cô.
Bác sĩ y khoa nữ, vừa đến phòng mổ rèn luyện 100% nhất định là không kiên trì nổi trong vòng mấy giờ đồng hồ. Tôn Ngọc Ba nghĩ cần phải làm một ít phương án dự phòng trước, có thể mặc kệ Đàm Khắc Lâm giận thế nào.
“Không mệt ạ.” Tạ Uyển Doanh trả lời.
Đối với câu trả lời của cô, lông mày của Tôn Ngọc Ba nháy 1 cái, lại nhìn thấy động tác rửa tay của cô: Rất tiêu chuẩn?



Bạn cần đăng nhập để bình luận