Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3665: [3665 ] quỷ dị điểm mục đích (length: 3965)

Nghĩ đến những tin đồn kia, Hà Hương Du đánh bạo nói một câu: "Đào sư huynh, chúc mừng anh, giống Tào sư huynh cũng sắp lên chức làm chủ nhiệm rồi."
Sau khi khoa ngoại gan mật tụy dời đến tòa nhà mới, chính thức đổi tên thành trung tâm gan mật tụy tỳ và trung tâm ghép gan, mở rộng quy mô, phòng khoa không thể chỉ có một khu bệnh, mà phải chia thành hai khu. Những bác sĩ trẻ có năng lực sẽ được cất nhắc làm lãnh đạo, gánh vác trọng trách mới.
Nghe nàng chúc mừng, Đào Trí Kiệt sắc mặt không đổi, một câu xã giao cũng không nói.
Có lẽ là cảm thấy quá quen với Hà sư muội này, không cần phải khách sáo.
Cũng đúng, anh và Tào Dũng đã sớm được cân nhắc vào danh sách điều động lãnh đạo nội bộ từ trước, nên tin tức thăng chức này giờ nghe không có gì lạ.
Hà Hương Du nghĩ vậy, cho rằng Đào sư huynh đến đây với tư cách lãnh đạo mới, ngoài công việc ra còn đến kiểm tra xem công tác chỉnh trang nội bộ khoa phòng mới của mình đã tiến triển đến đâu, để thúc giục cấp dưới.
Chẳng bao lâu, cô nhận ra mình đã hiểu lầm.
Anh đi một vòng, không vào khu bệnh mới để kiểm tra, không vào văn phòng xem xét, mà lại đi dọc hành lang lau qua từng chỗ, cuối cùng điểm đến là—— Hà Hương Du dừng chân ở cửa, xác định không nhìn lầm, trên tấm biển ngoài cửa ghi hàng chữ "phòng tiêu bản bệnh lý".
Những vật phẩm lịch sử không liên quan nhiều đến việc điều trị bệnh nhân hiện tại chắc chắn phải được chuyển đi trước. Chỉ có bác sĩ là hơi phiền toái, nếu muốn tìm một số tiêu bản bệnh lý cũ, dạo gần đây phải chạy tới chạy lui giữa khu ngoại khoa mới.
Ban đêm bác sĩ đến phòng tiêu bản tìm tiêu bản bệnh lý cũ, khung cảnh cứ như trong phim kinh dị mà người ngoài hay tưởng tượng, dưới ánh đèn leo lét, lôi ra một bình ngâm dung dịch formalin đựng khí quan người, trông có vẻ quỷ dị?
Trong đầu Hà Hương Du chợt hiện lên những cảnh tượng tương tự trong phim.
Bản thân cô là bác sĩ bệnh lý, cũng biết phim kinh dị trong bệnh viện chỉ là bịa đặt cho vui, chẳng liên quan gì đến thực tế.
Việc bác sĩ tìm tiêu bản bệnh lý cũ không hề mang hơi hướm kinh dị mà chỉ là hành vi mang tính công khoa, bầu không khí trang trọng, thấm đượm nét văn hóa.
Đèn trong phòng tiêu bản bệnh lý là đèn tuýp lớn, vừa bật lên là sáng như ban ngày, tiện cho nhân viên tìm tiêu bản. Cho nên đến đây là vì công việc mà thôi.
Mỗi tiêu bản trên giá, đối với bác sĩ mà nói là ghi lại dấu vết lịch sử từng bệnh nhân chống chọi lại bệnh tật, là cuốn sử nhân loại chiến đấu với bệnh tật.
Nơi đây không có cảnh tượng kinh dị rùng rợn, chỉ có sự tôn trọng và tưởng nhớ trang nghiêm.
Nhìn thấy anh dừng chân trước giá tiêu bản, chăm chú xem tiêu bản trong bình thủy tinh, Hà Hương Du hiểu ra vì sao mình lại liên tưởng tới phim kinh dị, bởi vì chính cô sắp biến thành nữ chính trong phim kinh dị, chỉ muốn tông cửa chạy trốn, ai bảo cô đến đây là vì chột dạ mà.
Lùi lùi lùi, thừa lúc người không chú ý, cô sắp lùi tới cửa. Vừa mới may mắn nghĩ rằng anh ta có lẽ không phát hiện cô đang muốn trốn, thì bỗng nghe tiếng bước chân ngoài cửa, cô liền dừng lại, toàn thân sợ hãi, giống như Tôn Ngộ Không lông lá xù lên không thể nhảy ra khỏi lòng bàn tay Như Lai Phật Tổ.
Lại có ai đến nữa?
Quay đầu nhìn lại, hóa ra là gương mặt "tú lơ khơ" nổi danh của khoa ngoại 2, cô sợ hồn vía bay lên khỏi xác.
Đàm Khắc Lâm tỉ mỉ quét mắt lên mặt cô, xác nhận là không sai rồi, liền nói với Đào Trí Kiệt bên trong: "Là anh mời cô ấy đến sao, bác sĩ Đào?"
"Không có." Hà Hương Du vội vàng đáp lời.
Không có? Vậy cô làm gì ở đây?
Khóe miệng Đào Trí Kiệt bất đắc dĩ nhếch lên.
Hà Hương Du liếc thấy biểu cảm của anh, muốn khóc: Cô đây đúng là tự chui đầu vào rọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận