Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2946: [2946 ] bảo đảm (length: 3903)

"Đến học hỏi là sao?" Lớp trưởng Nhạc sau một năm đã càng thêm trầm ổn.
Đối diện lớp trưởng Nhạc, Mễ Văn Lâm và Mễ Tư Nhiên có chút chột dạ, chậm chạp gật đầu.
"Học hỏi ai?" Trương Đức Thắng nhíu mày xuống, hỏi hai người bọn họ.
Hai vị sư đệ sư muội không phải đồ ngốc, đầu óc không kém, ai mắng biết mình sai, suy nghĩ thêm chút liền hiểu rõ mình là ngã trong tay ai. Sau khi đi theo tới, kiễng chân nhìn sư tỷ.
Ống nghe trong túi áo sư tỷ, trong mắt bọn họ vô cùng rõ ràng. Lý do là, lúc mới vào lâm sàng, tay mơ luôn cho rằng đeo ống nghe rất oách, đi đâu cũng lôi ra biểu diễn có thể thể hiện tay nghề bác sĩ cao siêu. Nhưng sư tỷ của bọn họ thì không như vậy, khi không cần ống nghe thì không dùng, cứ để trong túi áo blouse trắng không hề nhúc nhích.
Khám bệnh phụ khoa rất ít khi dùng ống nghe. Phụ khoa thuộc ngoại khoa. Ngoại khoa vốn dĩ trừ khoa tim là hay dùng ống nghe. Tạ Uyển Oánh sắp có thói quen giống các lão sư ngoại khoa khác là đeo ống nghe hờ hững.
Dặn bệnh nhân thả lỏng bụng, Tạ Uyển Oánh nhẹ nhàng dùng ngón tay đẩy lớp mỡ bụng người bệnh để xác định vị trí cục u ẩn bên dưới. Có thể sờ thấy được. Cục u không lớn như trên báo cáo siêu âm.
Mọi người xung quanh nhìn ngón tay cô, thật là nhẹ nhàng, hơn nữa cực kỳ linh hoạt.
Mễ Văn Lâm, Mễ Tư Nhiên mở to mắt, cảm thấy như đang mở ra cánh cửa đến một thế giới lâm sàng hoàn toàn mới.
"Sao rồi bác sĩ? Cô ấy bị tiêu chảy, bác sĩ." Người nhà bệnh nhân không hiểu được cách nói của bác sĩ, chỉ biết bệnh nhân tiêu chảy thì bác sĩ nên giúp người bệnh giải quyết vấn đề đau bụng trước.
Không phải bác sĩ không giải quyết vấn đề tiêu chảy. Chỉ là trong mắt bác sĩ, triệu chứng của người bệnh có thứ tự quan trọng, triệu chứng tiêu chảy của người bệnh này rõ ràng không cần thiết phải giải quyết ngay. Bởi vì cô ấy cũng không bị mất nước, cũng không tiêu chảy không ngừng.
Thực ra tình trạng tiêu chảy của bệnh nhân là không liên tục, cho nên bác sĩ trực khoa nội tiêu hóa ban đầu hoài nghi có cần nội soi đại tràng hay không, nếu không sẽ không làm rõ được loại tiêu chảy không quá nặng này là chuyện gì.
Bệnh phụ khoa gây ra triệu chứng ở đường tiêu hóa, ví dụ như tiêu chảy là có, đây là điều mà nhiều người ngoài ngành không biết, cũng dễ dàng bị một vài bác sĩ sơ ý bỏ qua.
Tạ Uyển Oánh lại giải thích cho người nhà: "Cô ấy bị cục u vùng chậu chèn ép vào trực tràng và bàng quang nên gây tiêu chảy. Cho nên đây không phải viêm ruột."
"Chúng tôi đi khám phụ khoa, bác sĩ bảo không có vấn đề lớn. Nhưng mà cô nhìn xem, bụng đau, tiêu chảy, cô nói phải làm sao?" Người nhà nói như vậy rất sợ bác sĩ vì không kiểm tra ra vấn đề lớn lại đuổi bệnh nhân về, để người bệnh tiếp tục chịu khổ.
Người nhà liên tục giục giã muốn xử lý trước rất dễ làm người ta nôn nóng.
Lâm Hạo thở dài, tại sao anh và lớp trưởng có chút bó tay với tờ báo cáo khám này là vì lý do này. Nếu như chỉ là viêm vùng chậu, có thể cho thuốc kháng viêm. Nhưng bệnh nhân này trước mắt không có biểu hiện sốt cao cấp tính, không bằng chờ ngày mai hẹn khám chuyên gia rồi xem xét.
Một khi đã xác định liệu pháp kháng sinh thì cần phải có một liệu trình điều trị. Nếu bác sĩ cấp cứu kê thuốc, uống một liều mà thôi không thể khá hơn, ngược lại rất có thể sẽ trái với phương án điều trị của các chuyên gia phụ khoa giàu kinh nghiệm, tương đương với việc tiêm vô ích lại chậm trễ sự tình.
Bác sĩ vì người bệnh suy đi tính lại, còn bệnh nhân và người nhà nóng lòng lại khó hiểu, đến lúc đó người nhà lại gây ồn ào.
"Cô yên tâm, tình huống của cô ấy chắc chắn phải nhập viện." Tạ Uyển Oánh đảm bảo với người nhà.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận