Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2250: [2250 ] lo âu cảm (length: 3939)

Đến khoa nhi sơ sinh của bệnh viện Bắc Đô 3.
Hành lang nơi này có không ít người nhà bệnh nhân đứng đầy vẻ lo âu. Đứa trẻ mới sinh ra đã gặp phải bệnh tật đeo bám, đối với những bậc phụ huynh này mà nói, chuyện này giống như tai họa từ trên trời giáng xuống: chuyện vui hóa thành chuyện buồn.
Phần lớn phụ huynh khó mà chấp nhận kết quả như vậy, có thể thường xuyên thấy người lớn ở đây như những đứa trẻ tay chân luống cuống, bất lực mà rơi nước mắt ở cửa, trong lòng phỏng đoán đứa con bé nhỏ bên trong kia còn yếu ớt hơn cả đứa trẻ bị bệnh.
Đúng như lời Tào nhị ca đã nói, một đặc điểm của khoa nhi, đó là người nhà bệnh nhân đáng sợ hơn cả bệnh tật, trạng thái tâm lý của người thân còn tệ hơn bệnh tình gấp trăm lần.
Khoa phòng bệnh cho trẻ sơ sinh so với khoa phòng bệnh thông thường còn tệ hơn ở chỗ người nhà không được tự ý vào thăm. Bởi thế, nhân viên y tế đã giải thích qua tình huống này. Hệ miễn dịch của trẻ sơ sinh chưa hoàn thiện, giai đoạn sơ sinh đặc biệt yếu ớt, trẻ nhỏ nằm viện ở khoa sơ sinh đều đang bị bệnh, tốt nhất không nên tùy tiện tiếp xúc với môi trường bên ngoài và người khác để tránh bị nhiễm bệnh.
Thực ra, chuyện này cũng tương tự như người lớn nằm trong phòng ICU cách ly. Nhưng đối với khoa sơ sinh, bởi vì bệnh nhân là trẻ nhỏ, người nhà dù nghe hiểu lý lẽ, nhưng về mặt tình cảm thì không cách nào chấp nhận nổi. Đặc biệt là những bà mẹ mang thai mười tháng, đã sớm có mối liên kết mật thiết với con. Vất vả lắm mới mong chờ con chào đời, vậy mà lại không nhìn thấy mặt, đối với người mẹ mà nói, cảm giác này như muốn phát điên.
Những người thân khác, ví dụ như bố của đứa trẻ, ông bà nội ngoại, v.v, cũng đều lo lắng khi không được gặp con. Ở đây cần đặc biệt nói rõ một số người thích ba hoa, thích tung tin đồn nhảm, thích tin những thông tin không cần xác thực, khiến các bậc phụ huynh không ngừng hiểu lầm nhân viên y tế.
Tin đồn thường nghe thấy nhất là có khả năng đứa trẻ bị nhốt bên trong rồi bị người ta ngược đãi. Loại tin đồn này, nếu như người nhà tin tưởng tuyệt đối là quá lo. Có nhân viên y tế nào dám ngược đãi bệnh nhân chứ, đó là phạm tội hình sự. Nếu có thật, chắc chắn người này sẽ phải ngồi tù. Học y nhiều năm, sau đó lại đi làm công việc này, không một nhân viên y tế nào nguyện ý lấy thân thử nghiệm. Trên tin tức cũng có những vụ án đặc biệt, nhưng chiếm tỉ lệ không đến một phần vạn trong toàn bộ nhân viên y tế. Chỉ vì vài con sâu làm rầu nồi canh mà vơ đũa cả nắm, quy chụp tất cả nhân viên trong ngành thì thật sự quá đáng.
Thậm chí còn có trường hợp gây án thật, trong một môi trường kín đáo như vậy, thường là chính nhân viên y tế tự mình tố giác đồng nghiệp.
Những tin đồn kiểu này sở dĩ thịnh hành là bởi vì khoa sơ sinh cũng có trẻ bị chết. Bởi vì trước khi trẻ qua đời, cha mẹ đều không được gặp con, từ đó sinh ra đủ loại suy đoán, đủ các phiên bản điên cuồng.
Chuyện trẻ sơ sinh qua đời là một hiện tượng bình thường. Chỉ cần suy nghĩ một chút, ở những nơi như bệnh viện Bắc Đô 3, nơi chuyên nhận và điều trị các ca bệnh sơ sinh nặng, việc một tuần có một hai trẻ qua đời là rất thường gặp. Kỹ thuật y học còn có hạn. Phòng ICU cho người lớn còn có nhiều ca tử vong hơn, không thể nói rằng cứ đưa trẻ vào bệnh viện thì chắc chắn trẻ sẽ không chết.
Trạng thái tâm lý của người nhà cũng cần được thông cảm. Khác với cảm giác mất mát khi người già qua đời, cái chết của người trẻ và trẻ con thường mang đến nỗi đau lớn hơn cho người ta. Nguyên nhân là bởi lẽ lẽ ra những người này sẽ mang đến hy vọng cho cả gia đình thì nay lại biến thành tuyệt vọng.
Tổng hợp tất cả những lý do trên, nỗi lo lắng của Hồ Hạo khi gọi điện thoại cũng có lý do của nó.
Vượt qua đám đông, Tạ Uyển Oánh đi tới trước mặt bạn học.
Hồ Hạo ngẩng đầu lên nhìn thấy nàng, đôi mắt lo lắng dường như muốn giữ chặt lấy nàng, nói: "Ngươi đi đâu vậy, sao giờ mới đến?"
Nàng nhận được tin tức là lập tức bắt xe đến ngay, cũng là thật nhanh.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận