Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1852 - Bình tĩnh rất quan trọng



Chương 1852 - Bình tĩnh rất quan trọng




Tả Lương quay lại nhìn bạn học Tạ chớp mắt: Mối quan hệ giữa cô và anh ta đã hòa hoãn rồi sao?
Quan hệ hòa hoàn không thể nói rõ. Ban đầu là mối quan hệ giữa người nhà bệnh nhân bình thường và bác sĩ. Điều quan trọng là giữa bệnh nhân và bác sĩ không được tồn tại hiểu lầm.
Tính tình anh La dễ nổi nóng, nhưng đồng thời cũng quan tâm em gái, nói năng thẳng thắn, lúc đầu óc bình tĩnh có thể phân biệt đúng sai, hiện tại đứng ra nói sự thật là tính cách vốn có của anh La.
Tả Lương chỉ biết rằng muốn người nhà bệnh nhân thay đổi thái độ với bác sĩ là rất khó, anh ấy không thể làm được, chỉ có Đỗ Hải Uy mới có thể làm được. Phong cách làm việc của bạn học Tạ khá giống với Đỗ Hải Uy, tuổi còn trẻ mà lại bình tĩnh khiến cho người khác cảm thấy kinh ngạc.
Điều này là bởi vì người khác không biết rằng cô đã làm bác sĩ hai đời người, từng là người nhà của một bệnh nhân đặc biệt, có kiến thức rất sâu về các tranh chấp y tế.
Có rất nhiều tranh chấp y tế từ nhỏ biến thành to tại chỗ đều bởi vì bất đồng. Cảm xúc kích động khiến cho đại não mất trí, lời nói và hành động biến thành sao hỏa đụng trái đất.
Trên lâm sàng đại lão càng giỏi càng giữ được bình tĩnh, sẽ không để mâu thuẫn căng thẳng đến mức này. Bởi vì có rất nhiều chuyện khi nhìn lại, lúc đầu đều là vài câu cãi vã chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, cuối cùng dẫn đến hình thành tai họa thảm khốc anh chết tôi sống không nên có.
Người nhà bệnh nhân bởi vì mối quan hệ tình thân với bệnh nhân nên tồn tại một loại cảm xúc giống như quả bom không ổn định. Chỉ cần hiểu điểm này, bác sĩ phải biết làm chủ khống chế cục diện là điều cần thiết, chứ không phải đi châm ngòi ngọn lửa.
Lĩnh hội của bác sĩ già là khắc cốt ghi tâm nhất, vậy nên Đỗ Hải Uy cho đến nay không bao giờ phê bình cách xử lý lạnh lùng của bạn học Tạ tối hôm qua. Muốn bắt người này vào tù cũng không quá vài ngày, pháp luật kết án là như thế, không có một pháp luật quốc gia nào bởi vì một vết thương nhẹ mà kết án một người tử hình ngồi tù được. Báo cảnh sát cũng vô dụng. Ân oán chồng chất người nhà bệnh nhân không phục đến cuối cùng âm thầm cầm dao giết người, bạn lại truy cứu đến cùng sao? Không, mất đi mạng sống của mình trước có thú vị không? Cả hai bên đều bị thiệt hại.
Cách tốt nhất là ổn định cảm xúc của đôi bên, giải quyết vấn đề nút thắt trong lòng. Người nhà bệnh nhân là một nhóm người đặc biệt không thể nói là hoàn toàn xấu ngay từ đầu. Cách làm ổn thỏa đối với bác sĩ mà nói là một việc tốn nhiều thời gian công sức, rất nhiều bác sĩ không thể đồng cảm với người nhà bệnh nhân khi công việc trong lâm sàng quá bận rộn. Bệnh viện là nền tảng thực sự cố gắng hết sức giải quyết các mâu thuẫn, gặp phải tranh chấp cử người từ góc nhìn thứ ba đến xoa dịu người nhà bệnh nhân giải quyết vấn đề. Tuy nhiên sắp xếp nhiều nhân viên cần bệnh viện phải trả tiền, muốn bệnh viện keo kiệt trả tiền trừ khi thời tiết thay đổi. Chỉ có thể bác sĩ tự mình cứu mình trước.
Đỗ Hải Uy bởi vì bản thân từ vai người nhà bệnh thân chuyển sang nhân vật bác sĩ nên tương đối hiểu tâm lý đôi bên. Giống như Tạ Uyển Doanh.
“Anh cũng là người nhà bệnh nhân sao?” Chồng bệnh nhân tiếp tục chất vấn anh La.
“Đúng vậy, em gái tôi đang dưỡng thai ở khoa phụ sản.”
Cùng là người nhà bệnh nhân, chồng bệnh nhân có chút tin lời anh La, hỏi: “Anh nói xem bác sĩ mà anh nhìn thấy không phải cô ta thì là ai. Ở đây chỉ có mình cô ta là bác sĩ nữ.”
“Ở đây bác sĩ nữ rất nhiều.” Anh La uốn nắn đối phương. Bác sĩ khoa phụ sản đa số là bác sĩ nữ, nhưng trùng hợp trong nhóm bác sĩ đứng ở đây chỉ có một mình Tạ Uyển Doanh là bác sĩ nữ.
Chồng bệnh nhân ngước cổ nhìn sang, nhìn thấy các bác sĩ nữ mặc áo khoác blouse trắng đi đi lại lại trong hành lang: “Anh có thể nhận ra ai trong số họ là người nói chuyện với vợ tôi không?”
“Là người đó.” Anh La nhận ra ngay lập tức.
Bác sĩ nữ bị chỉ quay lại, trước ngực đeo một tấm thẻ bác sĩ ghi họ Tô.
Nhìn thấy ánh mắt quen thuộc của bác sĩ Tô, Tạ Uyển Doanh xác nhận, là bác sĩ phẫu thuật giường số 1 trong phòng điều trị ngày hôm qua.
Bác sĩ Tả Lương đứng ở bên cạnh cô chậc lưỡi, thầm lẩm bẩm: “May thật thế nào lại là người của nhóm 4.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận