Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2567: [2567 ] làm sao có thể kỳ tích (length: 3752)

"Ngươi nói cho rõ ràng." Mục Vĩnh Tiên từng chữ từng chữ đọc cho thuộc hạ nghe.
Bác sĩ Hàn sợ đến muốn khóc. Nếu sớm biết không phải như người trong điện thoại báo cáo nghiêm trọng vậy, hắn hà tất một mặt chạy một mặt cướp thông báo cho cấp trên, làm đến bây giờ thành ra bộ dạng chật vật như thế.
"Bọn họ lúc trước nói là tim ngừng đập muốn làm ấn ngực." Bác sĩ Hàn nói.
Tim của trẻ con dừng đập là một trong những tình huống nghiêm trọng nhất, quả thật nên thông báo cho bác sĩ chủ trị.
"Tới phát hiện không có dừng, không có chuyện gì." Bác sĩ Hàn vừa nói vừa nhìn điện tâm đồ ổn định của đứa trẻ, không biết là hắn hay người ở PICU gặp quỷ.
Sao có chuyện kỳ tích như vậy? Người bệnh tim đập sắp dừng đột nhiên lại tự mình tốt lên không ngừng? Nếu như có loại người bệnh này thì còn cần bác sĩ làm gì nữa?
Đối với chuyện này, bác sĩ Hàn thật sự là không thể giải thích rõ ràng với cấp trên.
Thuộc hạ trong điện thoại nói chuyện mơ hồ.
Mặt Mục Vĩnh Tiên cứng đờ, chỉ đành phải tiếp tục đi tới PICU đích thân tìm hiểu tình huống.
Lại nhìn những người khoa tim ngoài nhi khác, lại theo sau lưng hắn đi, hiển nhiên là muốn cùng hắn đi cùng một hướng.
"Việc cấp cứu cho bệnh nhân tim ngoài nhi có phải đã xong rồi?"
Khi nhận được câu hỏi này của cấp trên, bác sĩ Hàn ngẩn người rồi nói: "Chưa có ai đi. Ở đây không có ca cấp cứu của bệnh nhân nào khác."
Những lời này của đối phương, Mục Vĩnh Tiên đều nghe thấy.
Tào Chiêu bọn họ ở gần đó cũng nghe thấy, bằng trực giác của mình mà phán đoán: việc mà đồng học Tạ gây ra lần này có lẽ có liên quan đến bệnh nhân tim ngoài nhi.
Ai. Một đám bạn học lo lắng thay cho Tạ đồng học: "Họa" này có liên quan đến đối thủ cạnh tranh, không biết là tốt hay xấu.
Hai vị đại lão đi ở phía trước vội vàng đổi giày mũ rồi vào PICU, một đám người khác cũng cuống quýt đuổi theo sau.
Đợt thứ hai phần lớn nhân mã đã tiến vào PICU.
Y tá nhìn thấy thông báo: "Bác sĩ Diêu, bác sĩ Tào, bác sĩ Mục đã đến."
Bác sĩ Diêu quay đầu, nhìn vào hai vị nhân vật chủ chốt nổi danh trong khoa tim mạch nhi của bệnh viện, ồ một tiếng: "Cái gì bác sĩ Tào, đây không phải là chủ nhiệm Tào sao?"
"Đúng." Y tá gật đầu.
"Ngươi nói là bác sĩ Tào!" Bác sĩ Diêu nhấn mạnh chuyện y tá đã báo sai tin tức.
"Trong khoa tim mạch nhi của bệnh viện chúng ta, bác sĩ họ Tào chỉ có chủ nhiệm Tào." Y tá kiên trì nói mình không sai.
Là do đầu óc bác sĩ Diêu nhất thời chưa kịp phản ứng.
Một giọt mồ hôi rịn ra trên trán của bác sĩ Diêu.
Sớm biết là học sinh của Tào Chiêu, ai dám tùy tiện báo cáo chuyện học sinh của chủ nhiệm.
Mục Vĩnh Tiên cùng Tào Chiêu gần như đồng thời tiến vào phòng bệnh, Tào Chiêu hỏi: "Có người gọi điện thông báo muốn ta tới, là ai?"
Thần tiên ca ca đây là bày cái bẫy, dường như đang hỏi là ai tố cáo, hay là hỏi đã báo ai? —— Đầu giây hiểu ý nam nhân này là ác ma, đám Phan đồng học lập tức im bặt, biết có người sắp gặp tai ương.
Bác sĩ Diêu giờ chỉ có thể căng da đầu lên, đáp: "Chủ nhiệm Tào, là các y tá báo cáo, nói là học sinh của thầy tự ý đưa tay vào lồng ngực của bệnh nhân bên bác sĩ Mục, định ấn tim cho bệnh nhân. Chúng ta nghĩ là học sinh mà, sợ đến lúc đó bác sĩ Mục cùng người nhà bệnh nhân nói gì đó, nên phòng ngừa vạn nhất, gọi thầy tới xem sao."
Nghe những lời bác sĩ Diêu nói, người phản ứng không phải nhóm người của Tào Chiêu mà lại là bác sĩ Hàn. Ánh mắt của bác sĩ Hàn ngay lập tức dán vào mặt bác sĩ Diêu, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin: Ngươi đang nói gì vậy? Ta khi nào nói muốn báo ai?
Việc này phải rõ ràng rành mạch mới được. Bác sĩ Hàn lập tức bày tỏ thái độ: "Không phải tôi bảo người gọi điện thoại."
Bác sĩ Diêu quay đầu hướng về phía bác sĩ Hàn bày tỏ sự khó hiểu: Là bệnh nhân của anh, xảy ra chuyện mà anh không tố cáo sao?
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận