Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2887: [2887 ] đem hết khả năng (length: 3965)

Lâm Giai Nhân quay đầu nói với bác sĩ bạn học: "Buổi chiều ta còn có việc, cứ vậy đi, ta đi trước."
"Về nhà nhớ ăn cơm đầy đủ, chuyện khác có gì thì từ từ nói, ta nói với ngươi rồi đó, ngươi tự mình cân nhắc." Tào Dũng nói.
Dù sao cũng là bạn học, cho dù là bác sĩ cũng chỉ có thể nói đến mức này thôi. Bác sĩ không thể ép buộc bệnh nhân là bạn học của mình phải phẫu thuật nếu người đó không muốn.
Người dù kiên cường đến đâu, khi đối diện với sinh tử, thì đừng nói là yếu đuối hay không, trong lòng chắc chắn sẽ có một nỗi xót xa.
"Cái người đó, có phải đang làm ở phòng khoa đối diện ngươi không? Ta nghe nói là vậy..." Lâm Giai Nhân hiển nhiên đã do dự rất lâu, mới chậm rãi thốt ra những lời này.
Tiếng máy chiếu phim X-quang đang rè rè lập tức dừng lại. Đôi mắt nâu của Tống Học Lâm chậm rãi chuyển động, thực tế bên trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi mèo con. Ai bảo sáng nay vừa xảy ra chuyện, giống như mọi việc đều vượt quá dự đoán của hắn.
Tào Dũng đang đặt tay lên con chuột máy tính, nghe thấy câu hỏi bất ngờ này của bệnh nhân, cũng bị ép phải quay đầu lại từ màn hình máy tính, có chút kinh ngạc hỏi: "Ngươi nói Trí Kiệt sao?"
Thật đúng là nhắc tới người kia. Tống Học Lâm thu lại tấm phim X-quang, mất hết cả tinh thần.
"Anh ấy là..." Lâm Giai Nhân đáp lại như vậy rõ ràng là công nhận suy đoán của Tào Dũng.
"Anh ấy làm ở khoa ngoại gan mật tụy. Ta nhớ là ngươi biết anh ấy, ngươi muốn gặp anh ấy sao?"
"Anh đừng nói với anh ấy chuyện bệnh của ta."
"Cho anh ấy biết cũng không sao. Anh ấy là bác sĩ, sẽ giữ bí mật cho ngươi."
"Không được, anh đừng nói cho anh ấy. Lúc trước khi liên lạc qua email, ta có nói là sẽ đưa vé xem diễn cho anh ấy, để anh ấy tới xem ta diễn." Lâm Giai Nhân nói.
Tào Dũng nghe nàng nói vậy thì lắc cây bút trong tay.
Thế mới nói, ai cũng có bí mật riêng. Đây là lần đầu tiên anh biết rằng cô bạn học hồi trung học của mình có liên lạc qua email với người ở phòng khoa đối diện. Không chừng cô bạn học này đột nhiên muốn đến tìm Tào Dũng chữa bệnh là do có liên quan tới người kia. Dù sao Tào Dũng và cô bạn học này từ sau khi tốt nghiệp thì rất ít liên lạc, có gặp nhau cũng là ở những buổi gặp mặt đông người chứ chưa từng nói chuyện riêng.
Lâm Giai Nhân chủ động kể: "Anh ấy thường xuyên khen anh là người làm phẫu thuật giỏi, được tu nghiệp ở trung tâm y học nổi tiếng nhất của toàn M, được chân truyền của người nào đó. Ở nước ngoài, những bệnh nhân mà nơi khác bó tay sẽ về tìm anh. Ta nghe mấy ông bác sĩ ở nước ngoài nói ca phẫu thuật của ta khó làm, thì ý nghĩ đầu tiên là phải quay về tìm anh để làm. Anh cũng như lời anh ấy nói, không ngại, đồng ý tiếp nhận ca bệnh của ta."
Là bác sĩ không thể vô duyên vô cớ từ chối những bệnh nhân thành khẩn đến cầu chữa bệnh. Những chuyện không căn cứ kia, Tào Dũng không hề để vào lòng.
Huống chi nói thật, vị đại minh tinh bạn học đang ngồi trước mặt anh vốn dĩ chẳng có gì để nói nhảm với Tào Dũng cả, người ta hằng ngày bận rộn phấn đấu ở nước ngoài làm sao có thời gian trở về nói chuyện tào lao với Tào Dũng được.
Thật thích một người thì Lâm Giai Nhân, một đại minh tinh thông minh như vậy, chắc chắn không phải nói xạo mà là cố gắng bảo vệ người yêu của mình. Giống như Tào Dũng, cố hết sức để bảo vệ cô gái mà mình thích vậy. Vì vậy khi Lâm Giai Nhân đột nhiên nói có liên lạc với ai đó, khiến cho Tào Dũng cũng phải giật mình.
Dù chưa hiểu rõ mối quan hệ của hai người này đang ở giai đoạn nào, nhưng Tào Dũng có thể nói với bệnh nhân là: "Cô đừng quá bi quan. Nếu cô hiểu rõ con người anh ấy, sẽ biết là với tư cách một bác sĩ, anh ấy chỉ nghĩ làm sao để giúp cô chữa bệnh trước thôi."
Lâm Giai Nhân khẽ cụp mắt xuống, không biết là nghe lọt hay không. Quản lý lại đến giục, nàng liền đứng dậy rời đi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận