Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 136 - Bị xử lý (2)



Chương 136 - Bị xử lý (2)




"Ăn sủi cảo đi." Tưởng Anh thừa dịp lúc chồng mình dạy dỗ người khác, nhanh nhảu xuống dưới nhà bếp gắp sủi cảo ra đĩa, bưng sủi cảo nóng hổi lên mời mọi người tới ăn.
Dù sao cũng là lần đầu đón năm mới lớn như thế này, không nên quá nóng tính.
Một đám người ngồi vây quanh bên bàn ăn, mọi người yên lặng ăn sủi cảo.
Lãnh đạo lớn tức giận lắm.
Ăn xong sủi cảo, Chương Tiểu Huệ nghe theo chỉ đạo của viện trưởng Ngô quay về bệnh viện xem bệnh nhân. Thẩm Hi Phỉ và Hoàng Bội Bội cùng cô ấy rời khỏi. Ba người ra cửa, luôn miệng mắng chửi Chu Hội Thương.
"Rõ ràng thầy ấy muốn biến cậu thành đối thủ một mất một còn. Tôi suy nghĩ khách quan giúp cậu nói hai câu, thầy ấy đã không hiểu thì thôi còn mắng luôn cả tôi." Thẩm Hi Phỉ kể khổ chính mình không may mang vạ.
Hoàng Bội Bội suy nghĩ các loại trường hợp: "Có khi nào có người nói xấu cậu ở trước mặt thầy ấy hay không?"
"Từ trước đến nay, Tiểu Huệ được nhiều người yêu thích, người đố kỵ với Tiểu Huệ rất nhiều, trong lòng nghĩ ra chuyện xấu cũng không phải ít." Thẩm Hi Phỉ tán thành ý tưởng của Hoàng Bội Bội: "Điều tra ra là ai làm, đa phần muốn cạnh tranh với Tiểu Huệ, không muốn Tiểu Huệ ở lại Hiệp hội Y khoa Quốc gia."
Là người nào muốn hại cô ấy không thể ở lại Quốc Hiệp đây? Chương Tiểu Huệ xanh mặt lại, siết chặt nắm đấm, dừng chân quay đầu lại nhìn: Cảm thấy nếu như ở lại đó một lúc, có lẽ sẽ nghe được thêm một số tin tức trong nhà viện trưởng Ngô.
"Tiểu Huệ, cậu gọi điện cho chủ nhiệm Triệu đi." Hoàng Bội Bội nhắc nhở cô.
Chương Tiểu Huệ nghe xong thấy rất có lý, chỉ cần tạo mối quan hệ tốt với chủ nhiệm Triệu. Cô không cần sợ phòng hành chính sẽ xử lý cô thế nào, chút chuyện nhỏ đoán chừng ngày mai viện trưởng Ngô sẽ quên béng mất.
Ba người bọn họ đi rồi, Tưởng Anh lại đi pha trà cho khách.
Viện trưởng Ngô đi nghe điện thoại, xin phép vào thư phòng.
Mấy người Tào Dũng làm khách đến thăm đã ngồi ở phòng khách ngay lúc đầu, cuối cùng tiếp tục trò chuyện lần nữa.
Nói trắng ra, có Chương Tiểu Huệ ở đây thì đám người Chu Hội Thương sẽ không muốn mở miệng nói chuyện lại, cảm giác nói tiếp với người này chỉ tốn thời gian, sẽ càng nóng giận thêm.
"Cô ấy không phát hiện, sau này lão Lâm tự mình phát hiện tình hình này à?" Đào Trí Kiệt quay đầu lại hỏi rõ sự việc cụ thể đã xảy ra.
Đối với vấn đề của Đào sư huynh, Chu Hội Thương nhất thời không phát giác ra điều khác thường, buột miệng nói: "Nếu chính lão Lâm phát hiện ra thì đã tốt, tranh thủ thời gian giải quyết, không cần kéo dài thêm để phía sau hỗ trợ. Hơn nữa cũng không cần chờ tới lúc trao đổi với cô ấy xong mới đi, trước tiên là nói về cô ấy. Cho nên lúc cô ấy rời khỏi, lão Lâm không phát hiện ra suýt chút nữa hoạ ngập đầu."
"Ai phát hiện ra vậy? Là y tá à?"
"Y tá bận rộn trong phòng cấp cứu, làm gì có thời gian theo dõi trực tiếp người bệnh. Đó là một thực tập sinh."
"Thực tập sinh?"
"Đúng, sau đó cô ấy đấm kích tim cho người bệnh trước, kéo người bệnh trở về từ Quỷ Môn Quan, nguy hiểm trùng trùng." Chu Hội Thương khẳng định thay bác sĩ Lâm sợ tới toát mồ hôi.
"Thực tập sinh đó lợi hại vậy sao?" Thường Gia Vĩ xen vào, nghe Chu Hội Thương nói là một thực tập sinh đã cứu giúp khiến anh không tin được: "Thật sự là thực tập sinh, đã làm việc ở bệnh viện chúng ta bao lâu rồi?"
Đoán chừng là thực tập sinh sai sót nhiều ở bệnh viện nên có kinh nghiệm lâm sàng.
"Không, cô ấy mới đến khoa lâm sàng được mấy ngày. Đều là nữ bác sĩ, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy…" Chu Hội Thương phát bực.
Với tư cách là bác sĩ, Chương Tiểu Huệ nên dịu dàng cẩn thận, điểm này đa số nữ bác sĩ đều hơn nam bác sĩ mạnh mẽ. Biểu hiện của Tạ Uyển Doanh bình thường, còn Chương Tiểu Huệ cẩu thả không nói, lại không có tí trái tim đồng cảm nào với một đứa trẻ bảy tuổi.
"Nữ thực tập sinh sao?" Đào Trí Kiệt nhớ ra cái gì đó, hai mắt hơi cong lên: "Tên là gì nhỉ?"
Chu Hội Thương muốn nói tiếp, hai bạn học bên cạnh đang trừng mắt nhìn anh.
Bất luận là Tào Dũng hay Nhậm Sùng Đạt đều biểu lộ ánh mắt bất mãn thẳng thừng với anh.
Lớp của người ta còn cần anh tới khoe khoang sao? Rõ ràng trong mắt Nhậm Sùng Đạt cảm thấy không hài lòng với những gì Chu Hội Thương nói. Trên cương vị là giảng viên hướng dẫn, có người chưa hỏi qua ý của anh mà đã phóng đại sinh viên của anh lên, vậy không phải là chuyện tốt đối với sinh viên y còn đang phát triển.



Bạn cần đăng nhập để bình luận