Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 185 - Đàn anh trở nên nghiêm trọng



Chương 185 - Đàn anh trở nên nghiêm trọng




Sau khi hết ngày nghỉ, các bác sĩ cần trực tiếp xem xét tình hình của từng bệnh nhân và sắp xếp phương án chẩn đoán, điều trị.
Đồng thời, một lượng lớn sinh viên y khoa đổ về, chia thành từng nhóm thực tập. Trước cửa phòng làm việc của bác sĩ, một nhóm sinh viên y khoa đang bối rối đứng giữa hành lang. Khi nhóm người nhìn thấy Tạ Uyển Doanh, họ dường như nhận ra cô và vẫy tay gọi cô cùng tham gia.
Tạ Uyển Doanh bước tới thì nghe thấy một tiếng gọi.
"Doanh Doanh, lại đây."
Đàn anh Hoàng gọi to. Cô nhanh chóng quay lại tìm đàn anh mình.
Hoàng Chí Lỗi đợi cô đi tới trước mặt mình, mới nói với cô ấy: "Đừng đi lung tung, theo sát anh, biết không?"
Tiểu học muội ngoan quá có thể bị bắt cóc lúc nào không hay. Hoàng Chí Lỗi hiện đang trong tình trạng cảnh giác cao độ.
Tạ Uyển Doanh gật đầu.
Nhìn đồng hồ, Hoàng Chí Lỗi nói: "Trước hết hãy chuyển hồ sơ bệnh án đến văn phòng của anh Tào, sau đó đến văn phòng khoa để nghe họp."
Hồ sơ bệnh án của bệnh nhân được đặt trên xe hồ sơ bệnh án tại trạm y tá. Mỗi khi đến ca trực, các bác sĩ ở từng tổ cần hồ sơ bệnh án, họ sẽ đến đó và thu thập hồ sơ bệnh án của bệnh nhân.
Khi Tạ Uyển Doanh đi ngang qua với đàn anh của mình, cô nhìn thấy hồ sơ bệnh án trên xe hồ sơ bệnh án đã được lấy lên.
“Anh Tào phụ trách nhóm bệnh nhân thứ ba. Tổng cộng có 11 giường.” Hoàng Chí Lỗi đem hồ sơ bệnh án xếp chồng lên, ngoài việc tự mình cầm, phần còn lại để cho học muội giữ một phần.
Cầm trên tay vài hồ sơ bệnh án thật nặng nề, vì những hồ sơ này chỉ có thể bảo vệ bằng cách kẹp trong kẹp hồ sơ bằng sắt.
Khi họ đến văn phòng của đàn anh Tào, có khoảng mười bảy hay mười tám người chen chúc ở trong. Hầu hết trong số họ là thực tập sinh được đưa đến, có những người đi theo hai đàn anh của cô. Còn cô thì đi theo một bác sĩ duy nhất chính là đàn anh Hoàng.
Vào lúc này, Tạ Uyển Doanh phát hiện ra điều gì đó. Trước đây mọi người thường nói với cô rằng phẫu thuật thần kinh là
dễ ở nhất vì nó thiếu người nhất.
Lại nhìn đàn anh Tào, thường ngày anh là người thích cười, nhưng bây giờ vẻ mặt của anh khá là trịnh trọng.
Mọi người tuân lệnh và di chuyển về văn phòng bộ phận.
Phòng làm việc còn kinh khủng hơn, không gian chật hẹp, cửa từ lâu đã chật cứng sinh viên y khoa. Hoàng Chí Lỗi, người phụ trách dọn đường, hét lên: "Tránh ra, đừng chen chúc ở cửa."
Sinh viên y khoa đứng hai bên để nhường đường, bác sĩ, phó chủ nhiệm, chủ nhiệm phòng đại học đứng quanh bàn giữa sau khi bước vào. Những người khác, hoặc theo sau bác sĩ, hoặc bị chèn ép bên ngoài, chỉ có thể đứng ngoài nghe ngóng cuộc họp với một chiếc ăng-ten trên đầu.
Nhìn xung quanh, một đám đông dày đặc. Tạ Uyển Doanh lại nhìn vào tấm bảng trắng nhỏ treo trong văn phòng, lần này cuối cùng cô cũng được viết tên lên đó. Lần gần đây nhất cô nhìn thấy nó là trong lễ hội mùa xuân, cô từng nhìn nó tới ngây người.
Từ thông tin ghi trên bảng trắng nhỏ đến ghim hiệu của bác sĩ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Tạ Uyển Doanh đều đếm trong lòng. Có vẻ như tình hình của nhân viên khoa phẫu thuật thần kinh hiện tại đại khái là như thế này, các bác sĩ được chia thành năm nhóm, mỗi nhóm phụ trách khoảng mười giường. Có bốn người chịu trách nhiệm chính, bao gồm đàn anh Tào của cô , chủ nhiệm Lữ, người mà cô đã gặp lần trước, cũng như phó chủ nhiệm Lưu và một giáo sư họ Trang. Người cao nhất là Trưởng khoa Trần. Bác sĩ về hưu không tính. Tào Dũng người chịu trách nhiệm dẫn đầu một đội bác sĩ, cũng đúng thôi.
Có bảy người phụ trách bao gồm cả đàn anh Hoàng của cô. Ngoài ra, có ít nhất mười lăm tới mười sáu bác sĩ nội trú.
Có thể thấy khoa ngoại thần kinh đã và đang tuyển người. Nguyên nhân là do Tạ Uyển Doanh nhớ đến những thông tin ít ỏi được các đàn chị tiết lộ trước đó, nói rằng khi khu phẫu thuật được xây dựng, khoa giải phẫu thần kinh sẽ thành lập một bộ phận khác. Có nghĩa là phẫu thuật thần kinh có hai phân khoa nên cần đào tạo trước cho đủ bác sĩ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận