Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 441 - Tác động của quá trình phẫu thuật



Chương 441 - Tác động của quá trình phẫu thuật




Cơ quan nội tạng ở người cũng tương tự như ở lợn, tuy nhiên xét về phần nhìn vẫn bắt mắt hơn. Bởi lẽ những thứ bình thường và khoẻ mạnh chắc chắn sẽ đẹp mắt hơn cho dù chúng có phát triển như thế nào đi chăng nữa.
Khối u ác tình thì khác. Nó là thứ phải cần phải loại bỏ. Khối u càng lớn, đặc điểm và màu sắc càng khác biệt so với các mô bình thường, nhất là khi khối u di căn vào các cơ quan nội tạng lân cận, nó tạo ra một cảnh tượng hết sức đáng sợ.
Giống như bà cụ này trông có vẻ khoẻ mạnh nhưng ruột gan đã bị u ác tính xâm lấn từ lâu khiến cho các cơ quan bị biến dạng. Các bác sĩ phẫu thuật chỉ có thể nhìn thấy một đống máu thịt nhão nhoét bị hoại tử do khối u gây ra. Bác sĩ phẫu thuật sẽ phải dùng thiết bị kính chuyên dụng để soi xét đống thịt ấy. Nếu không phải bác sĩ ngoại khoa thì khó có thể hiểu được cảm giác tồi tệ lúc ấy.
Có thể nói bác sĩ dù đã kinh qua nhiều nhưng vẫn chết lặng.
Không chỉ ảnh hưởng tới thị giác, mùi hôi bốc lên từ bàn mổ khiến người ta muốn nôn. Bởi vì khối u trong ruột gây tắc nghẽn phân và nước tiểu, chỉ có thể thải ra ngoài sau khi hoàn thành ca phẫu thuật, tưởng tượng thôi cũng đã ngửi thấy mùi.
Chả trách có người nói làm bác sĩ phẫu thuật là công việc rất bẩn thỉu, tay không chỉ dính máu, còn phải moi ra bao nhiêu thứ tanh tưởi từ trong cơ thể ra bên ngoài. Có bác sĩ khoa tiêu hoá tự so sánh mình với công nhân xử lí phân và nước thải cũng không ngoa.
Sau khi chặn nguồn cung cấp máu và loại bỏ khối u khổng lồ cùng các bộ phận bị hoại tử xung quanh, cần phải tiến hành rửa ruột cho bà cụ. Trong lúc đó, bác sĩ phẫu thuật phải suy nghĩ kĩ để quyết định xem cái gì phải cắt bỏ, cái gì phải giữ lại. Nếu không sẽ không biết bắt đầu từ đâu.
Nhắc mới nhớ, lần trước có hai bạn học của Tạ Uyển Doanh bị chóng mặt, sau đó Triệu Điềm Vỹ và Lý Khải An không thừa nhận mình vì tham gia phẫu thuật mà choáng, lại nói dối là nhìn thấy ngũ tạng của bệnh nhân mà buồn nôn đến ngất đi. Ngẫm lại mới thấy lần trước bọn họ ngất ngay tức thì, không giống bị lao lực đến kiệt sức, suy cho cùng bọn họ đều là con trai mà.
Các mẫu vật trưng bày trong phòng giải phẫu được ngâm trong formalin, trông thì tương đối sạch sẽ, gọn gàng nhưng đều là tử vật. Khác xa với đống nội tạng nát bấy đang co bóp chuyển động trong cơ thể người, nhìn giống như cảnh tượng trong một bộ phim quái vật kinh dị nào đó. Thế mới nói không phải sinh viên y khoa nào cũng có thể lập tức thích nghi với hiện thực đáng sợ này khi tham gia thực hiện ca mổ.
Ngay cả một bác sĩ phẫu thuật nhiều khi cũng cảm thấy khó thích nghi với ca bệnh mình chưa từng gặp bao giờ.
Ngay lúc nào, đang tới lượt Lý Văn Hào, anh đột nhiên cảm thấy trong bụng trào lên một cơn buồn nôn. Sáng nay anh cố ý ăn nhiều hơn một chút để chuẩn bị tham gia phẫu thuật.
Mùi axit dạ dày chua chua bắt đầu trào ra, Thi Húc thấy vậy nói: “Em đi ra đi, thay người.”
Bác sĩ phẫu thuật không phải ngại ngửi mùi từ miệng của anh mà là sợ anh không kìm được mà nôn ra, gây ô nhiễm khu vực mổ.
Lý Văn Hảo đổi cho Trương Ngọc Cường. Lúc này thời gian phẫu thuật đã trôi qua một tiếng rưỡi nhưng vẫn chưa đạt được một nửa tiến trình. Trương Ngọc Mạnh đi lên thay, anh quay đầu nhìn hai bạn học ý nói: đừng đi, tôi không làm được thì các cậu phải thay tôi đấy.
La Yến Phân và Lý Văn Hào đang tựa bên tường nghỉ ngơi, gật đầu với anh: được, không đi thì không đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận