Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1413: Tranh nhau gánh tội



Chương 1413: Tranh nhau gánh tội




Chương 1413: Tranh nhau gánh tội
“Là tôi nói, là tôi đề nghị đưa cậu ấy vào khoa ngoại.” Tạ Uyển Doanh thừa nhận đây là lỗi của cô. Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, dù sao thì cô không thể để cho các giáo sư và bạn học gánh thay tội này cho cô được.
Dáng đứng sừng sững của cô giống như tảng đá ngàn năm không thay đổi, ánh mắt của tất cả mọi người bao gồm cả người nhà bệnh nhân đều đặt lên trên người cô giống như là bất động.
Bàn tay bác sĩ Giang kéo cô bất giác run lên, vừa cảm thấy ấm áp vừa chua xót. Ai gặp phải tình huống như thế này cũng đều sợ hãi, thế mà một cô gái như cô lại chỉ muốn không liên lụy đến người khác. Chả trách vì sao có nhiều giáo sư yêu thích người sinh viên này.
Cùng lúc đó, Phan Thế Hoa đang đứng ở cửa rùng mình một cái, thể hồ quán đỉnh, là đột nhiên tỉnh táo lại.
Người nói với người nhà bệnh nhân những lời nói này là anh ta, làm sao có thể để cho bạn học Tạ gánh trách nhiệm.
“Dì ơi.” Phan Thế Hoa gọi một tiếng, vững vàng đi đến, đứng trước mặt mẹ Trần Thành Nhiên, giọng nói cậu ta vừa bình tĩnh vừa kiên định: “Những lời mà dì nghe Thành Nhiên nói, đều là do con nói, vậy nên dì không cần đi tìm người khác chịu trách nhiệm, nếu cần thì hãy tìm con. Con sẽ dẫn lưu mủ cho Thành Nhiên.”
Lại thêm một sinh viên y bước ra nói mình có thể chịu trách nhiệm, Lý Quốc Tân nâng kính rồi nhìn bác sĩ Giang: Tối hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Các sinh viên đột nhiên trở nên giống Tào Dũng, mà không phải là những chú rùa rụt đầu đi theo sau lưng giáo sư các ngày bình thường.
Bác sĩ Giang nghĩ: Chẳng lẽ khuyết điểm này của bạn học Tạ sẽ lây truyền cho người khác sao?
Bạn học Phan là không muốn và cũng sẽ không để cho cô phải chịu trách nhiệm. Lúc Tạ Uyển Doanh nhìn thấy bạn học Phan bước ra lập tức hiểu được ý định của bạn học Phan. Mà cho dù thế nào đi nữa, thành thật mà nói, bất kể ai chịu trách nhiệm cũng được, việc thực sự nên làm lúc này là ... quay đầu, cô giải thích rõ với bác sĩ Giang: “Giáo sư, bệnh nhân cần phải dẫn lưu mủ, điều có thể cứu sống cậu ấy là nhanh chóng bọn sạch những thứ bẩn ở bên trong. Vốn đó là công việc của bác sĩ khoa ngoại.”
Một sinh viên nói từng câu từng chữ những lời này trước mặt các vị giáo sư, vô cùng có trọng lượng, có một chút chói tai.
Tất cả mọi người đều âm thầm than thở.
Hoàng Chí Lỗi trong lòng cảm khái: Tiểu học muội nói chuyện y hệt đàn anh Tào.
Bác sĩ Giang thở dài trong lòng, tình hình bây giờ của bệnh nhân không giống như sáng nay, đã biến đổi xấu đi rồi. Phương án thảo luận sáng nay không biết có thể hữu dụng nữa hay không. Vì vậy không phải là bọn họ không muốn cứu người, mà là không thể cứu được.
Suy nghĩ lại, bác sĩ Giang nhỏ giọng nói với cô: “Không phải là không làm, mà phải chờ đợi thời cô. Điều này cần phải giải thích rõ ràng với người nhà bệnh nhân.”
Đâu được tùy tiện tiến hành phẫu thuật.
Hiện tại bệnh nhân này trên bàn mổ với các điều kiện cơ bản như chức năng tim kém chưa có điều kiện phẫu thuật ngay lập tức. Tào Dũng ở bên kia điện thoại không nhìn thấy được tình hình cụ thể của bệnh nhân, sau khi đến xem, tuyệt đối sẽ có suy nghĩ giống như vậy. Không có bác sĩ nào muốn bệnh nhân chết cả.
Về điềm này, Tạ Uyển Doanh phải thừa nhận rằng giáo sư đã đúng, tiếp tục kiên trì với ý kiến sáng này: “Không phải là tiến hành phẫu thuật, giáo sư Giang, mà là điều chỉnh ống dẫn lưu.”
Thật sự cô có thể làm được hay không? Hiện tại điều kiện bệnh nhân như vậy còn có thể làm được sao? Sốt cao không loại trừ khả năng áp xe trong ổ bụng bị vỡ. Bác sĩ Giang nghĩ.
Lý Quốc Tân bên này hỏi bác sĩ Giang: “Cô ấy là ai?”
Nữ sinh viên này, mỗi một câu đều giống như là nói khoác mà không biết ngượng, ống dẫn lưu không phải do mình dẫn trong quá trình phẫu thuật, không rõ ở vị trí chính xác, làm sao có thể điều chỉnh lại ống dẫn lưu. Bệnh nhân hiện tại không thể rời khỏi phòng bệnh không thể thực hiện bất kì dụng cụ kiểm tra nào. Dụng cụ kiểm tra không làm được, bọn họ không phải là những bác sĩ phẫu thuật trước đó không thể phán đoán được tình hình bên trong.
Người này rốt cuộc là ai?
Cấp trên chưa từng gặp qua Tạ Uyển Doanh, bác sĩ Giang mở miệng giới thiệu với Lý Quốc Tân: “Đây là người họ Tạ kia mà nói người nói đến...”





Bạn cần đăng nhập để bình luận