Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2368: [2368 ] cảm ơn nàng (length: 4082)

Ngoại trừ phóng viên cầm máy ảnh, còn có máy quay của đài truyền hình cũng đã đến hiện trường, chuẩn bị quay phim lại toàn bộ cảnh tượng.
Tề Vân Phong thấy vậy, vội vàng tìm chỗ tối tránh đi.
"Đây là hiện trường phát sóng trực tiếp sao?" Tài xế lão Lưu vừa tức vừa vội nói.
Thật may là lão tổng nhà mình cảnh giác, né tránh nhanh, nếu không ít nhất cũng phải xuất hiện trên ti vi của đài địa phương. Thời đại này không có điện thoại di động thông minh và truyền thông cá nhân, tin tức sự kiện dân sinh đột phát thường được phỏng vấn trên ti vi để đưa tin, là một trong những kênh quan trọng để mọi người tiếp nhận tin tức.
Ở hiện trường thông báo không được quay chụp người bệnh, để bảo vệ sự riêng tư của người bệnh. Máy quay phim chỉ được nhắm vào các nhân viên y tế trên xe cứu thương. Nhân viên y tế trong tình huống đó gần như không có quyền riêng tư nào.
Chưa kể đến máy quay phim, đám đông phóng viên truyền thông cũng liên tục chụp ảnh nhân viên y tế. Ánh đèn flash chớp nhoáng còn nhiều hơn cả khi chụp hình giới giải trí. Minh tinh còn có thể tố cáo bọn họ xâm phạm quyền riêng tư, còn nhân viên y tế thì không thể.
Hai người đồng nghiệp xem như lần đầu gặp phải tình huống này, cảm thấy như sắp bị đèn flash làm mù mắt, vội vàng trốn lên xe cứu thương.
Cảnh sát cố gắng duy trì trật tự: "Lùi lại, lùi lại, đừng cản trở người ta cứu người."
Đoàn phóng viên lùi về phía sau. Dù vậy, những chiếc máy ảnh từ xa vẫn tiếp tục chớp lóe không ngừng.
Cuối cùng, vượt qua muôn vàn khó khăn, hai chiếc xe cứu thương chở người bệnh nhanh chóng chạy đến hai bệnh viện chuyên khoa để cấp cứu.
Đứng trong bóng tối, Tề Vân Phong dõi theo bóng lưng nàng và người bị thương đi xa, trong lòng Tề Vân Phong vẫn còn bồi hồi không thôi. Tối nay hắn nên cảm ơn nàng, cảm ơn nàng đã cho hắn một cơ hội hiếm có để trở lại quãng thời gian khoác áo blouse trắng mà hắn vẫn luôn nhung nhớ.
"Tề tổng." Tài xế lão Lưu cẩn thận đưa cho lão tổng khăn tay của mình.
Tề Vân Phong sờ lên đầu, thấy một tay toàn mồ hôi, đây là kết quả của việc liều mạng cứu người vừa rồi. Mệt thì có mệt, nhưng thật sự khiến người ta cao hứng, bởi vì đã kéo được mạng người về. Không nhận lấy khăn tay, tiện tay lau qua loa mồ hôi, sảng khoái nói: "Đi thôi, lão Lưu, về nhà trước."
Xe đỗ ở đây không sao cả, chiếc xe Kỳ Thụy màu xám khiêm tốn đến mức chẳng ai nhận ra đây là xe công vụ mà hắn dùng để đi làm hàng ngày. Có cảnh sát ở đây, trong xe lại không có vật phẩm quý giá, không sợ có người dám động vào xe của họ và đồ trong xe. Chủ yếu là ở hiện trường có quá nhiều người, họ mà ra xe ngược lại sẽ gây chú ý, chi bằng cứ về nhà trước rồi chờ người tan bớt mới gọi tài xế quay lại lái xe về.
Đi theo lão tổng, lão Lưu cười thầm, nghĩ rằng người ngoài tuyệt đối không ngờ tới lão tổng trẻ tuổi nhất và giỏi giang nhất trong lịch sử tập đoàn Quốc Năng lại là người hành xử và có luận điệu như thế: Đơn giản mà thiết thực.
"Tề tổng." Lão Lưu cầm điện thoại lên báo cáo về hành động nhỏ của mình lúc nãy, "Tôi đã thông báo cho phó tổng Vương chuyện bên này. Phó tổng Vương nói, có khả năng phải phái người đi để ý tình hình."
Phó tổng mà lão nói đến hẳn là đề cập đến vấn đề lợi ích thương mại. Hách tổng là người nắm quyền của tập đoàn M. Việc lớn thế này xảy ra với nhà Hách tổng chắc chắn sẽ gây ra sóng gió trên thị trường vốn. Có thể là hai ngày tới giá cổ phiếu của tập đoàn M sẽ giảm mạnh. Liệu chuyện đó có ảnh hưởng đến tập đoàn Quốc Năng không thì còn khó nói. Tập đoàn Quốc Năng quả thật có mấy dự án hợp tác đang tiến hành với tập đoàn M.
Vấn đề quan trọng nhất hiện giờ là phải trấn an lòng người. Để thanh minh không có chuyện lớn gì xảy ra, ít nhất là hai mạng người này phải cứu sống bằng được. Người có thể làm con dâu của Hách tổng không thể là người bình thường, nhà mẹ của cô con dâu út Hách tổng chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận