Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3491: [3491 ] có điểm vấn đề (length: 4040)

Tạ Uyển Oánh chạy phía sau, nghe thấy Trương đại lão nói vậy, thiếu chút nữa cả người đóng băng.
Mọi người tránh đường ra, nhường máy móc đi qua.
Chưa từng thấy tận mắt, ít nhiều mọi người sẽ tưởng tượng trong đầu máy móc đó như thế nào. Lúc nhìn tận mắt, máy móc dường như khác xa so với suy nghĩ của mọi người.
Vốn tưởng rằng là loại máy hô hấp nguyên khối có vòng đẩy tới đẩy lui, kết quả không phải, nó giống như là mấy cụm cơ nhỏ được lắp ráp lại với nhau, tách ra thành tầng trên và tầng dưới đặt trên xe đẩy, có thể thấy bản vẽ cấu trúc các bộ phận mà Tạ đồng học phác họa không hề sai so với thực tế.
Tầng trên đặt bơm ly tâm, là kết cấu trung tâm mà Tạ đồng học từng nhắc đến. Tầng dưới đặt hộp làm ấm nước.
Trước khi chính thức dùng trên người bệnh nhân, giống với những máy móc chữa bệnh khác, cần phải chạy thử trước. Vì Tạ đồng học từng nhắc máy móc này sợ nhất việc gây ra khí xuyên cho bệnh nhân, nên phải dự bị trước thuốc thử pha kiểm tra xem toàn bộ đường ống có kín hay không, có bị rò rỉ khí vào không khí hay không.
Khi được đẩy tới gần giường bệnh, chủ nhiệm Vương bắt đầu chuẩn bị các bước chạy thử máy móc. Những công việc như vậy sau này sẽ do y tá đảm nhận, không cần bác sĩ đích thân làm. Hiện giờ, máy móc mới về bệnh viện, lãnh đạo cần tự mình làm quen trước thì mới có thể chỉ đạo những nhân viên y tế khác làm việc.
Lúc chủ nhiệm Vương thao tác, Trương Hoa Diệu tự mình đi theo phụ tá.
Những người khác đứng xung quanh, lãnh đạo bảo không được sờ thì không ai dám động vào. Máy móc này quá đắt.
"Lão sư đâu?" Chủ nhiệm Vương hỏi.
"Đến đây đến đây, Tạ lão sư." Trương Hoa Diệu gọi lão sư qua.
Mọi người dồn mắt nhìn người vừa được gọi đến.
Ánh đèn chiếu tới. Ai bị lãnh đạo trêu chọc như vậy một chút cũng sẽ phải đỏ mặt tía tai.
Tạ Uyển Oánh cố gắng trấn tĩnh lại, bước lên phía trước.
"Có vấn đề gì, ngươi phát hiện thì chỉ bảo cho chúng ta." Trương Hoa Diệu nói với nàng.
Trương đại lão nói câu này với ánh mắt nghiêm túc, không hề đùa giỡn, ý là: Ngươi mà dám chỉ sai bậy bạ, ta cho ngươi ăn không hết gói mang về. Tạ Uyển Oánh gật gật đầu, mắt không rời nhìn các lão sư thao tác.
Chủ nhiệm Vương ngẩng đầu lên nhìn thấy Trương đại lão nói chuyện với nàng, trong mắt lộ vẻ ngơ ngác: Hắn nghe nhầm sao? Trương đại lão gọi người này là Tạ lão sư? Người có thể làm Tạ lão sư của Trương đại lão sao lại trẻ như vậy?
"Trương chủ nhiệm, cô ấy là bác sĩ được mời từ bệnh viện nào tới?" Chủ nhiệm Vương nhỏ giọng hỏi Trương đại lão, nghĩ có lẽ vị Tạ lão sư này do bảo dưỡng tốt nên trông trẻ vậy thôi.
"Ngươi nói cô ấy là người của bệnh viện nào?" Khóe miệng Trương Hoa Diệu cong xuống, cặp mắt đầy thâm ý liếc nhìn người của quốc hiệp ở hiện trường. Quả thật, hiện tại vẫn chưa thể nói chắc, Tạ đồng học tương lai sẽ đến bệnh viện nào làm việc.
Không rõ là bác sĩ của bệnh viện nào? Chủ nhiệm Vương càng nghe càng rối.
Những người khác ở hiện trường đều phải bội phục tinh thần chuyên nghiệp, chuyên chú của Tạ đồng học, cô nghiêm túc thực hiện công việc kiểm tra theo phân phó của Trương đại lão, bất kể hoàn cảnh xung quanh thế nào.
"Cái này, có chút vấn đề." Tạ Uyển Oánh nói.
Tạ lão sư nhanh vậy đã chỉ ra vấn đề?
Mọi người đứng xem xuýt xoa, hít vào một ngụm khí lạnh.
Có lẽ Tạ đồng học là người có tính cách thẳng thắn không sợ hai vị lãnh đạo cấp cao, có vấn đề dám nói thẳng, chỉ là phải cẩn thận một chút về sau. Chỉ ra sai sót của lãnh đạo không giống với việc chỉ ra sai sót của người bình thường. Đánh vào mặt lãnh đạo không phải chuyện có thể coi thường.
"Cái này cần điều chỉnh về chế độ toàn cục trước, nếu không, lát nữa máy sẽ báo động liên tục. Sau khi điều chỉnh thử xong máy thì mới đóng lại chế độ toàn cục." Tạ Uyển Oánh nói.
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào màn hình máy móc mà nàng chỉ.
Những máy móc chữa bệnh cao cấp kiểu này từ trước đến nay có rất nhiều nút điều khiển phức tạp, giống như máy hô hấp, mỗi một phân đoạn liên quan đến các loại thông số khiến người ta đau đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận