Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 210 - Bẽ mặt chết mất thôi



Chương 210 - Bẽ mặt chết mất thôi




Bác sĩ Trương quay đầu lại, phát hiện ra rằng ngày càng có nhiều người ở hành lang đang nhìn về phía này, mọi người đều đang lắng nghe cô bé này nói, điều đó có nghĩa là những lời lẽ cô gái nói đều rất đanh thép.
“Bác sĩ Trương, lẽ nào thầy cho bệnh nhân uống thuốc gây mê rồi không khám xem bệnh nhân thế nào sao?” Tạ Uyển Doanh hỏi lại anh ta.
Một nhóm người chờ đợi phản ứng của anh ta.
“Được rồi, đi khám cho bệnh nhân xem sao!” Bác sĩ Trương không thể nói không đi, bởi vì tất cả các bác sĩ đều phải đi khám cho bệnh nhân. Xoay người, anh vội vàng vào phòng mổ, nghĩ rằng đợi thêm lúc nữa thì sẽ cho cô gái này bẽ mặt đến chết đi sống lại. Bệnh nhân thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng hay phải gọi là bệnh lý về cột sống, họ nghĩ bác sĩ Trương là tân binh giống như hai người họ chắc?
Cô gái này nghĩ mình là ai mà lại nói năng hàm hồ như vậy.
Nếu thực sự là cột sống có vấn đề, viêm cột sống dính khớp là bệnh gì, bác sĩ lâm sàng có thể không biết được sao? Ngay cả bác sĩ hậu môn trực tràng cũng nên có hiểu biết về nó chứ. Bệnh nhân này đã từng mổ hậu môn, làm sao bác sĩ lâm sàng có thể không biết được chứ?
Khi bác sĩ Trương hậm hực lao đi trước mặt, Hoàng Chí Lỗi ở phía sau nghĩ đến điều đó và cảm thấy rất kỳ lạ, nói chung là, việc chẩn đoán bỏ sót như thế này rất hiếm. Nếu có vấn đề gì về cột sống thì dễ nhận biết, chỉ sợ là tê cứng ở giai đoạn đầu? Anh nhấc kính của mình lên để xem đàn anh đang nghĩ gì.
Tào Dũng quay đầu lại và liếc nhìn bóng lưng rời đi của bác sĩ Trương, rồi lại đi về phía trước. Nhìn thoáng qua, có vẻ như anh không chỉ nhìn bác sĩ Trương.
Hoàng Chí Lỗi nghĩ: Ôi, phía trước không phải là văn phòng khoa của trưởng khoa gây mê sao?
Một dòng người bước vào phòng mổ. Liễu Tịnh Vân bước nhanh, vì sợ rằng đàn em vì cô ấy mà gặp rắc rối.
Khi họ đến chỗ của bệnh nhân, y tá chăm sóc bệnh nhân tình cờ báo cáo tình hình cho bác sĩ, và nói với bác sĩ Trương vừa đi vào: “Hình như bà ấy có vấn đề về cột sống.”
Nghe thấy lời nói của y tá, bác sĩ Trương vô cùng bất ngờ.
Người bệnh nằm nghiêng hoàn toàn không thể cúi xuống, thậm chí cúi đầu cũng rất khó khăn.
Có vấn đề với cột sống thắt lưng, và cũng có vấn đề với cột sống cổ. Có thể có cả hai. Tuy nhiên, nếu bạn không cúi xuống được thì tình trạng này không ổn rồi, đó không phải là thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng. Bác sĩ Trương đi phía sau bệnh nhân, tay chạm vào lưng bệnh nhân, khi chạm vào thì các cơ của anh ta đều căng ra.
“Có chuyện gì vậy?” Giọng nói nam tính của một người đã ngoài năm mươi tiến lại từ của phòng phẫu thuật.
“Chủ nhiệm Lý.” Liễu Tịnh Vân ở gần đó chào một tiếng.
Bác sĩ Trương mặt tái mét. Không lẽ chủ nhiệm đã nghe thấy tiếng cãi vã trong hành lang rồi sao. Nếu biết điều sớm hơn, anh đã không cãi nhau với cô gái này rồi!
Còn tưởng rằng cô gái này bị bẽ mặt đến chết đi sống lại, vậy mà bây giờ anh ta mới là người bị bẽ mặt đến chết?
Nói mới nhớ, anh cũng chưa từng gặp phải chuyện như vậy, phụ nữ bị viêm cột sống dính khớp tuổi già, thật sự là có thể có sao? Bệnh phong thấp nói chung hiếm khi xâm lấn cột sống thắt lưng, thoái hóa khớp không có hiện tượng teo cơ và cứng khớp. Dù có phải là bệnh viêm cột sống dính khớp hay không thì đây rõ ràng là cột sống của người bệnh có vấn đề.
Chưa nói đến việc gây tê tủy sống, ngay cả gây mê toàn thân cũng cần hết sức thận trọng và nên trao đổi lại với bác sĩ phẫu thuật.
Không nghe thấy bác sĩ Trương nói, Chủ nhiệm Lý bước đến gần bệnh nhân và hỏi bà cô ấy: "Chị có thể cúi xuống được không?"
"Tôi không thể. Tôi đã nhiều lần nói với họ rằng rất đau."
“Có bao giờ chị nói với bác sĩ của mình rằng chị không được cúi xuống vùng thắt lưng không?”
“Có rồi. Họ nói có thể là thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng.”
“Chị đã từng chụp phim chưa?”
“Chưa từng. Chẳng phải là thoát vị đĩa đệm cột sống thắt lưng sao? Chẳng phải là người, ai cũng đều bị cả sao?
Sau khi nghe bà cô này nói thì cũng biết rằng bệnh nhân này thích tiết kiệm tiền. Vì bác sĩ đã nói là bệnh thông thường thì tại sao lại đi chụp CT hay gì đó làm gì, bà ấy không thể chi hơn một nghìn tệ cho việc đó. Còn không thì tại sao ca mổ rò hậu môn này lại cần phải thực hiện đến hai lần, và lần thứ dường như người bệnh bất đắc dĩ mới đành lòng thực hiện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận