Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3792: [3792 ] gấp chết người (length: 4009)

Không thể cản hết tất cả mọi người, đương nhiên sẽ có chỗ sơ hở để người lẻn vào khoa cấp cứu.
Ở bệnh viện, khoa cấp cứu có một đặc điểm lớn, bởi vì tình huống bệnh nhân nguy cấp diễn ra hằng ngày, những cảnh tranh cãi xảy ra là quá bình thường. Vì vậy, những người làm lâm sàng đều ví khoa cấp cứu như chợ cá.
Bảo vệ gặp phải người đến quấy rối chỉ có thể đứng một bên quan sát trước, nếu đối phương cầm hung khí, không nói hai lời sẽ đè người xuống. Nếu đối phương không có hung khí, chỉ là tâm trạng kích động, không trực tiếp động tay đánh người và cũng không thực sự phá hoại đồ đạc bệnh viện, bảo vệ không thể chủ động động thủ, sẽ biến thành người đánh trước sẽ đuối lý.
Tốt nhất là nên sớm đưa Chương Tiểu Huệ đi trốn, vấn đề là có thể cất giấu Chương Tiểu Huệ ở đâu, chuyển ra nước ngoài rồi phong tỏa tin tức là phương pháp tốt nhất. Tồi tệ nhất chính là dù chỉ ở trong bệnh viện chuyển tới chuyển lui, tim của Chương Tiểu Huệ cũng không chịu nổi dày vò như vậy.
Nghĩ đi nghĩ lại, đưa bệnh nhân đến khu ICU kín đáo tương đối bên trong quốc trắc, có lẽ có thể. Chỉ là giường ICU của quốc trắc căng thẳng đến mức muốn chết. Lúc trước có thể đưa La đại ca vào ICU, đều là nhờ phúc của Trương đại lão.
Trương đại lão ra mặt sắp xếp chuyển một bệnh nhân tạm thời từ ICU ra để lấy giường trống.
Nếu chỉ đơn thuần dựa theo y học mà nói, Chương Tiểu Huệ thứ nhất chưa đến mức cần thiết phải chuyển đến ICU, thứ hai là phương pháp chữa bệnh ở ICU cùng cấp cứu xấp xỉ, chi bằng cứ để ở cấp cứu chờ tình hình tim của bệnh nhân ổn định lại thì tốt hơn, tránh việc chuyển đi trên đường lại có chuyện xảy ra.
"Bây giờ ngươi đang ở đâu?" Phan Thế Hoa và những người khác hỏi.
"Ta đi tìm Trương chủ nhiệm một chút."
Trương đại lão nghe nói chưa đi, hình như tối nay có gì đó kích thích thần kinh hưng phấn, đang cùng Nhậm sư huynh đến đâu đó làm nghiên cứu rồi. Nghe nói hai người đang nghiên cứu ở quốc trắc.
Muốn giấu Chương Tiểu Huệ một cách triệt để, chỉ có thể tìm Trương đại lão giúp đỡ. Đặc biệt là sau khi tiền bối Thường gọi điện thoại đến hé lộ tin tức, cùng với sau khi biết được tình hình từ Phan đồng học bọn họ, đủ để thấy rõ người nhà Dương Thiếu Khôn rất có khả năng không cần đi tìm bảo mẫu hỏi thăm tin tức mà trực tiếp chạy đến đây tìm Chương Tiểu Huệ.
Cúp điện thoại của bác sĩ Phan, Tạ Uyển Oánh lại gọi cho Trương đại lão và Nhậm sư huynh. Hai người đều không nghe máy, không loại trừ khả năng đã vào phòng thí nghiệm nào đó không được mang điện thoại.
Thật là sốt ruột.
Đành vậy, trên đường Tạ Uyển Oánh gọi lại cho học sinh đang ở lại bên cạnh bệnh nhân.
Trương Thư Bình không nghe, là do không nghe thấy, cùng với Mễ Văn Lâm cả hai căng thẳng mà mở to mắt nhìn chằm chằm ra ngoài tấm rèm.
"Chúng tôi đến tìm Chương Tiểu Huệ, có người nói cô ta được đưa đến bệnh viện của các người." Một phụ nữ trung niên vênh váo hung hăng tiến đến trạm y tá, giận dữ hỏi y tá.
Y tá cấp cứu có tính cảnh giác, đối mặt với những người như vậy phải hỏi rõ ngọn ngành trước: "Các vị là người nhà bệnh nhân?"
"Cô không nói cho chúng tôi, chúng tôi tự tìm."
"Này, các vị không phải nhân viên công tác ở đây, không được đi lung tung ở đây!" Y tá vòng qua trạm y tá chạy ra tính toán cản người.
Người đến không chỉ có một mình người phụ nữ trung niên kia, mà mang theo hai ba người.
Một đám người kia xô đẩy lẫn nhau với y tá.
Người phụ nữ trung niên kích động mà hướng nhân viên y tế lớn tiếng quát mắng: "Có phải các người bao che cho cô ta không? Giấu cô ta có phải không? Các người có biết cô ta hại chết con trai tôi không, các người còn giúp cô ta che giấu, các người có phải là người không? !"
Ở trong bệnh viện, chức trách của nhân viên y tế là bảo vệ bệnh nhân, không màng đến chuyện riêng của người ta, vì thế chốc chốc bị người ngoài chỉ trích không phân đúng sai, bao che cho kẻ xấu, lại còn là đồ bại hoại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận