Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3592: [3592 ] cuốn bay (length: 3825)

Rõ ràng hai tháng trước, phim chụp phổi của bệnh nhân đã rách nát như vậy, đám người này lại ảo tưởng trong hai tháng, phổi của bệnh nhân lớn tuổi có thể chuyển biến tốt đẹp, không phải là chuyện phá nát sao? Nếu quả thật có kỳ tích đó, thì đã không phải thổ huyết nhiều đến mức phải đưa đến bệnh viện cấp cứu rồi.
Cho nên, thật không phải là do bác sĩ Tạ mới đi làm, trình độ kỹ thuật lợi hại đến mức nào, mà là vì người ta có tố chất của một bác sĩ ngoại khoa, có được sự can đảm của một người làm ngoại khoa.
Kết quả, đám người này một mặt thừa nhận sự can đảm của người ta, một mặt lại cho rằng sự can đảm ấy không đúng lắm, lần này đủ thảm.
"Đẩy bệnh nhân đi chụp CT cấp cứu." Hàn Vĩnh Niên lớn tiếng nói, "Đồng thời thông báo cho bác sĩ gây mê đến."
Những người khác nghe xong đều hiểu: Nhìn vậy xem ra, giáo sư đồng ý với ý kiến của bác sĩ Tạ. Nếu không đồng ý, ông ấy đã không ừ hử như thế. Chỉ cần gặp một lần, đều đại khái rõ trình độ của nữ bác sĩ trẻ tuổi này đến đâu. Đại lão chính là đại lão, cho dù về kiến thức hay nhận biết con người, tuyệt đối sẽ không giống người trẻ tuổi do dự, lật lọng.
Một đám người theo chỉ thị chuẩn bị hộ tống bệnh nhân đi chụp CT cấp cứu.
Hàn Vĩnh Niên chỉ vào tư thế đặc thù của bệnh nhân, giao phó cho người phía dưới nói: "Các ngươi trên đường hộ tống bệnh nhân đi kiểm tra, hoặc là đưa vào phòng phẫu thuật, phải chú ý một chút, đừng làm hỏng tư thế bác sĩ Tạ đã làm."
Từ Húc và những người khác nghe giáo sư chỉ thị này xong, mồ hôi lạnh liền tuôn ra.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, muốn duy trì tư thế vi diệu mà bác sĩ Tạ bày ra, thật sự không dễ dàng chút nào.
Đi cùng Tạ Uyển Oánh là Lâm Hạo và Phan Thế Hoa, dường như có thể nghe thấy có người ở bên ngoài đang học theo bọn họ than vãn.
Bác sĩ Tạ đi đến đâu liền cuốn tới đó, rõ ràng ngay từ ngày đầu đến Quốc Trắc làm việc đã bắt đầu cuốn nội bộ Quốc Trắc.
Có người bị cuốn theo cùng bọn họ, Lâm Hạo và Phan Thế Hoa trong lòng cũng bớt căng thẳng.
Ba người đi tới bên cạnh giường của người bệnh trẻ tuổi mà hôm trước đã được kéo từ sân bay về.
Quách Tử Hào sau khi đưa bệnh nhân về thì một đường không dám rời đi.
Bởi vì bác sĩ Tạ không đưa ra chỉ thị mới, mà người bệnh này rất hiển nhiên, nhịp tim không bình thường làm người ta sợ hãi.
Phan Thế Hoa và Lâm Hạo bị mời đến tiếp nhận một bệnh nhân như vậy, bốn con mắt nhìn vào những con số trên thiết bị theo dõi điện tâm đồ, nhất thời mồ hôi muốn tuôn ra.
Cậu nói xem cô bạn Tạ vừa được lên chức bác sĩ, không kéo ai về cấp cứu thì thôi, sao lại kéo về một người có hình thù quái dị thế này?
"Nhịp tim nhanh quá."
"Sốt, sốt nhẹ, là do bị sốt sao?"
"Có bị viêm cơ tim không? Đi xét nghiệm máu đi."
Tạ Uyển Oánh một bên nghe bác sĩ Phan và bác sĩ Lâm thảo luận, vừa đến gần đầu giường quan sát bệnh nhân xem đã tỉnh chưa.
"Cậu ta tỉnh rồi. Hỏi người nhà làm sao liên lạc, cậu ta mở mắt không trả lời chỉ nói mình không sao." Quách Tử Hào báo cáo với nàng.
Khuôn mặt bệnh nhân trẻ tuổi, số tuổi so với dự đoán của bọn họ không chênh lệch nhiều.
"Hình như là họa sĩ?" Quách Tử Hào nhỏ giọng nói, anh ấy đoán vậy vì lúc cùng bệnh nhân về, trong ba lô bệnh nhân mang theo bị rơi ra mấy tờ giấy, nhặt lên xem thì thấy là giấy vẽ.
"Sinh viên trường mỹ thuật?" Bác sĩ Lâm Hạo suy đoán.
"Chắc là tốt nghiệp rồi, mang cặp công tác." Bác sĩ Phan Thế Hoa giữ vững tiêu chuẩn của Holmes Phan, phân tích hướng suy đoán chính, "Có khả năng là nhà thiết kế mỹ thuật."
Nghiền ngẫm về nghề nghiệp của bệnh nhân, có ích cho bác sĩ giúp bệnh nhân loại trừ các bệnh ẩn chứa do nghề nghiệp. Bệnh nghề nghiệp của nhà thiết kế mỹ thuật, có khả năng giống như nhân viên văn phòng làm việc đêm để tăng nhanh tốc độ, khi không làm kịp việc thì lo lắng, sẽ làm tăng nguy hiểm cho mạch máu tim não hoặc làm bệnh vốn có thêm nặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận