Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1858 - Không thấy mệt



Chương 1858 - Không thấy mệt




Khi nhịp đập của động mạch cổ biến mất, bệnh nhân không phản ứng với tiếng gọi, Tạ Uyển Doanh quyết định khai mở đường thở cho bệnh nhân để hô hấp nhân tạo. Lại trở về chuẩn bị ép tim, phát hiện một người khác đang giúp thực hiện.
Bấm tim theo chiều thẳng đứng, ép tim chuẩn xác, sức lực vừa đủ, cho thấy sự dày dặn, có phong thái của một bác sĩ khoa tim mạch. Tạ Uyển Doanh lại nhìn kỹ khuôn mặt của đối phương, nhận ra là bạn học thân thiết như hình với bóng của giáo sư Phó. Giáo sư Thường, chẳng trách ép tim cũng chuyên nghiệp không khác gì bác sĩ khoa tim mạch.
Ép tim đạt tiêu chuẩn, đúng quy trình kết hợp với cấp cứu kịp thời, hiệu quả rất nhanh lại khiến trái tim bệnh nhân khôi phục nhịp đập lần nữa.
Thực hiện ép tim chính xác mệt lắm. Tay của Thường Gia Vĩ rời khỏi khu vực thao tác, cảm thấy hơi nóng và đầm đìa mồ hôi, run tay muốn cởi áo khoác bên ngoài ra, Sau đó, anh ấy nhận được ánh mắt của bạn học Tạ quay đầu lại nhìn động tác này của anh ấy. Trong chốc lát, miệng anh ấy không tự chủ được thốt ra: “Anh không thấy mệt đâu…”
Dù giáo sư Thường mệt mỏi vẫn rất bình thường, cô thực hiện cùng động tác sẽ mệt mỏi. Tạ Uyển Doanh ngẫm lại, trong lòng biết tiền bối e ngại mặt mũi, phối hợp nói một câu: “Em biết ạ, giáo sư Thường chỉ cần phủi bụi trên quần áo.”
Thường Gia Vĩ toàn thân phát run như bị điện giật: Trò đùa này lạnh quá, còn đóng băng anh ấy hơn cả băng tuyết ngoài kia.
Bạn học Tạ toàn cơ bắp, nói cười đều có thể lạnh chết người. Thường Gia Vĩ ý thức được điểm này, lúc ánh mắt nhìn vào mặt cô trong lòng không khỏi hiện ra vài chữ: Thật là một người đẹp lạnh lùng.
Nhận được tin tức, bác sĩ Tả Lương huỳnh huỵch chạy tới. Chẳng bao lâu, các nhân viên y tế khác dùng xe đẩy giường đến nơi, đưa bệnh nhân về phòng bệnh tiếp tục cấp cứu.
Vốn định tan tầm, Đỗ Hải Uy vội vàng trả lời phòng bệnh tới tham gia chỉ huy cấp cứu.
Nhịp tim của bệnh nhân khôi phục, nhưng ý thức còn chưa tỉnh táo lại. Sự việc rất phiền phức. Bác sĩ Tả Lương cầm lấy điện thoại, không biết thông báo với người nhà bệnh nhân như thế nào, trước hết hỏi người xuất hiện bên cạnh bệnh nhân lúc đó là Tạ Uyển Doanh: “Em phát hiện cô ấy phát tác bệnh tim từ khi nào?”
Chức năng trái tim của rất nhiều bệnh nhân ung thư không tốt, do lớn tuổi nhiều bệnh, nguyên nhân lão hóa phổ biến nhất là xơ vữa động mạch. Không phải tất cả trường hợp xơ vữa động mạch đều dẫn đến xuất huyết não ngoài ý muốn, cần kiểm tra các chỉ số đạt ngưỡng. Như trường hợp nhồi máu cơ tim của dì Mẫn thì khỏi cần bàn, kết quả kiểm tra lúc nhập viện lần trước là tìm không ra chỉ số phát bệnh nhồi máu cơ tim. Dì Mẫn đến huyết áp cao còn không có.
Ngược lại, bệnh nhân ung thư càng cần cảnh giác nhịp tim đập nhanh hơn bất ngờ gây đột tử do vận hành tim. Bệnh nhân ung thư trải qua phẫu thuật rồi điều trị bệnh bằng biện pháp hóa trị, bản thân cơ năng của cơ thể yếu ớt, tình cờ bị lực tác động mạnh từ bên ngoài có thể làm nhịp tim bỗng dưng tăng vọt vượt mức bình thường của đa số người. Cho nên bác sĩ để cho bệnh nhân hoạt động và nghỉ ngơi hợp lý, tới giờ cũng không cổ vụ bệnh nhân thực hiện các vận động mạnh như người bình thường, khẳng định cũng tránh nói chuyện bệnh tật với bệnh nhân dễ làm tâm trạng lo lắng quá mức.
Bác sĩ Tả Lương không thể nghĩ ra cách giải thích cho người nhà bệnh nhân hiểu rõ tình trạng hiện tại của bệnh nhân, nói với người nhà chuyện bệnh nhân tái phát bệnh tim đột ngột, dù sao cũng phải có một cái lý do của việc tái phát bệnh tim. Bởi vì kiểm tra lúc trước của bệnh nhân cho thấy cô ấy không có bệnh tim.
Đối mặt với vấn đề của giáo sư, trong đầu Tạ Uyển Doanh hiện lên hình ảnh người đứng ở cửa phòng chữa cháy kia.
Mặc kệ người đó có làm gì hay không, tính toán thời gian có thể phỏng đoán thời điểm đối phương đóng cửa lại là đang trơ mắt nhìn dì Mẫn phát bệnh ngã xuống, coi như thấy chết không cứu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận