Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3513: [3513 ] ai vất vả (length: 3966)

Khoa cấp cứu của bệnh viện Quốc Trắc.
Xuống dưới tầng, từ trong đám người, Thân Hữu Hoán thấy bóng dáng lãnh đạo, mắt liền sáng lên: Ba ba kim chủ đến rồi?
So với người của quốc hiệp, người của quốc đô cùng những bác sĩ của các bệnh viện lớn ở vòng thủ đô, một vài bác sĩ trong bệnh viện Quốc Trắc có lẽ rõ ràng nhất dáng vẻ của ba ba kim chủ đại danh đỉnh đỉnh.
Bởi vì ba ba kim chủ từng bí mật đến Quốc Trắc kiểm tra sức khỏe.
Vừa thấy ba ba kim chủ phải lập tức lên tiếng chào hỏi. Thân Hữu Hoán từ trong đám người đi xuyên qua, đến trước mặt Tề Vân Phong, nhỏ giọng nói: "Chào ngài, Tề tổng, có phải có chuyện muốn tìm Trương chủ nhiệm của chúng tôi không?"
Ba ba kim chủ không thích người ngoài biết mình đến bệnh viện. Bác sĩ phải giúp bệnh nhân bảo mật.
"Trương chủ nhiệm có ở đây không?" Tề Vân Phong hỏi.
"Có ạ, ông ấy vừa đi xuống sau khi xem bệnh nhân ở ICU." Thân Hữu Hoán đáp, một bên dẫn ông ấy đi về phía văn phòng của Trương Hoa Diệu.
Trên đường, Tề Vân Phong biết hắn là ai, tiện đường hỏi thăm tình hình bệnh nhân ICU: "Cô sinh viên y Phạm Vân Vân kia đã khỏe hơn chút nào chưa?"
"Tề tổng còn nhớ tên bệnh nhân, " Thân Hữu Hoán cười ha hả.
Không dễ để ba ba kim chủ nhớ được tên người. Bệnh nhân này theo như báo cáo thì trước khi xảy ra chuyện căn bản chưa từng gặp ba ba kim chủ.
Tề Vân Phong cùng vị bác sĩ này nói đùa: "Phải, không nhớ không được."
"Có phải vì quyên rất nhiều tiền vào người cô ấy không?"
"Coi như vậy đi."
Sao có cảm giác không giống vậy cho lắm. Thân Hữu Hoán nghĩ. Đúng hơn là căn bản không thấy là thế, nói thật, chút tiền thuốc thang này đối với người khác mà nói là giá trên trời, nhưng đối với ba ba kim chủ ngồi trên tài sản hơn trăm triệu thì quá nhỏ như mưa phùn.
Phải nói người có tiền muốn quyên thì quyên, chắc chắn lười tự mình lại cẩn thận đi truy cứu chút tiền này có tác dụng gì. Muốn truy cứu thì phái người bên dưới đến tra còn tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực hơn mà hiệu suất lại cao hơn. Trên thực tế đối với mỗi lần quyên tiền, ba ba kim chủ đều có một đội ngũ của mình cùng một bộ quy trình kiểm toán thành thục để làm việc, căn bản không cần Tề Vân Phong tự mình ra trận.
Nhất cử nhất động của ba ba kim chủ đều chịu sự soi xét của người khác. Thân Hữu Hoán dứt khoát không hỏi, đẩy cửa phòng làm việc ra, nhường Trương đại lão tự mình hỏi.
Nghe thấy có tiếng người bước vào, Trương Hoa Diệu đang cắm đầu vào xem đơn thuốc, ngẩng đầu lên mất hứng nói: "Không gõ cửa à?"
"Có gõ ạ." Thân Hữu Hoán nói cho lãnh đạo là lãnh đạo không nghe thấy khách quý tới.
Phát hiện ra khách quý, Trương Hoa Diệu lập tức đứng dậy, buông đồ vật trong tay xuống đưa tay ra: "Tề tổng."
Bước lên trước, bắt tay đối phương, Tề Vân Phong nói: "Dạo này Trương chủ nhiệm vất vả rồi."
"Có gì vất vả chứ, không khổ cực." Trương Hoa Diệu nói, "Là Tề tổng ngài vất vả, nghe nói ngài một đường ở nước ngoài bận bịu kiếm tiền."
Ba ba kim chủ là người cực khổ nhất, bận bịu kiếm tiền để giúp đỡ sự nghiệp chữa bệnh.
Thư ký bên cạnh Tề Vân Phong bật cười thành tiếng. Cho nên mới nói, đại lão cao cấp trong giới y học đều là những thiên tài ăn nói khéo léo, có thể so với các đóa giao tế hoa.
"Tề tổng, ngài ngồi, tôi rót cho ngài một ly nước." Trương Hoa Diệu nói, nhưng không dám nhờ người khác làm giúp, tự mình đi rót trà cho khách quý.
Sau này trong bệnh viện, những trang thiết bị đắt giá, phòng bệnh đắt giá, hạng mục thí nghiệm đắt giá, có thể nói, chỉ cần ba ba kim chủ quyên một khoản là bọn họ không cần phải tranh giành nhau với những người khác nữa.
Một đám người vừa ngồi xuống chưa bao lâu.
Bên ngoài, "thịch thịch thịch", đồng học Ngụy Thượng Tuyền chạy tới, có lẽ quá kích động nhất thời không phanh kịp, cứ như một con trâu đâm thẳng vào văn phòng của Trương đại lão. Đến khi bị hai mắt của sư huynh trừng đến ngạc nhiên thì hắn mới chợt nhớ mình muốn lau mồ hôi trên trán.
"Ngươi đang chạy thi trăm mét đấy à? !" Nếu không có khách quý ở đó, Thân Hữu Hoán thật muốn một tay gõ lên trán của sư đệ này để dạy dỗ hắn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận