Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 711: Một cắt hoàn hảo



Chương 711: Một cắt hoàn hảo




Chương 711: Một cắt hoàn hảo
Từ giải phẫu gan của người hiến, có thể thấy rõ, nếu là gan nhiễm mỡ nhẹ, mỡ thừa có xu hướng lắng đọng đồng đều trong gan.
Khâu Thụy Vân đã lo lắng quá mức rồi, gan này nhiều lắm cũng là gan nhiễm mỡ rất nhẹ, không có hạt mỡ màu vàng, cũng không có chỉ số mỡ ở mức trung bình. Chỉ là nó có kích thước tương đối lớn so với người nhận.
Rất có thể người nhận cao dưới 1m7, thấp bé. Hơn nữa người hiến cao 1m9 thì cân nặng phải nặng hơn nhiều so với người cao hơn1m6, trọng lượng và thể tích của gan cũng theo đó mà tăng lên. Gan của cơ thể con người phát triển tương ứng với trọng lượng cơ thể của chính người đó, không phải tất cả mọi người đều có trọng lượng như nhau.
Làm thế nào để cắt 1/3 lá gan này, để phù hợp với cơ thể của người nhận.
Điều quan trọng nhất mà bác sĩ phẫu thuật cần quan tâm là số lần cắt để đạt được mục tiêu, tốt nhất là không nên nói nhiều về việc đó, mà kết thúc công việc bằng một lần cắt, để tổn thương nguồn gan ở mức tối thiểu, sẽ có lợi đến sự phục hồi trong tương lai của bệnh nhân sau khi cấy ghép.
Giữ lại toàn bộ nửa lá gan bên phải hay nửa lá gan bên trái để cắt? Thời gian không còn nhiều, phải nhanh chóng đưa ra quyết định.
Phó chủ nhiệm Tiết nhíu mày: Làm thế nào để thực hiện một lần cắt này, sẽ có một lần cắt hoàn hảo không?
“Cậu nghĩ như thế nào, bác sĩ Đào?” Bác sĩ chính hỏi ý kiến của trợ lý một.
Bởi vì người mới không có loại kinh nghiệm thực hành này,hỏi cũng vô ích. Vừa rồi chỉ hỏi lý thuyết xem như là kiểm tra học trò.
Đào Trí Kiệt vừa suy nghĩ về vấn đề thực tế này giống như bác sĩ phẫu thuật chính, nên không nói gì. Hiện tại bác sĩ phẫu thuật chính đã hỏi anh ta, anh ta trầm giọng nói: "Trước tiên em sẽ hỏi ý kiến của một người."
“Vậy cậu hỏi đi.” Đầu tiên là cho phép, sau đó sẽ suy nghĩ lại, phó chủ nhiệm Tiết thấy tò mò: “Cậu muốn hỏi ai.”
Mọi người cho rằng anh muốn hỏi lại trợ lý khác bên cạnh hoặc là Tống Học Lâm.
Không nghĩ đến rằng, Đào Trí Kiệt vừa ngẩng đầu lên, tầm mắt đột nhiên hướng về Tạ Uyển Doanh đang đứng phía sau Tống Học Lâm.
Tất cả mọi người nhìn vào ánh mắt của anh ta thì đều kinh ngạc.
“Cậu muốn hỏi cô ấy?” Phó chủ nhiệm Tiết trong giọng nói toát ra ý không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn mang theo chút bất mãn.
Trong một cuộc phẫu thuật lớn, đừng bao giờ làm bậy.
“Chỉ là hỏi một câu thôi.” Đào Trí Kiệt cười cười nói với lãnh đạo.
“Vậy cậu hỏi đi.” Chỉ hỏi một câu thôi, có lẽ trợ lý muốn tìm một chút cảm hứng. Phó chủ nhiệm Tiết sẵn sàng đồng ý. Không hy vọng rằng một nữ thực tập sinh có thể đóng góp vào các điểm quan trọng của ca phẫu thuật.
"Em đi thay áo phẫu thuật, đứng ở chỗ tôi." Đào Trí Kiệt nói với cô.
Giọng đàn anh Đào ân cần, như để giảm bớt áp lực cho cô. Tạ Uyển Doanh cũng biết tại sao đàn anh Đào lại hỏi cô. Đàn anh Đào có lẽ đã nghe về sự độc đáo trong tư duy phẫu thuật của cô.
Với sự giúp đỡ của y tá cô nhanh chóng mặc áo phẫu thuật và đeo găng tay vào, Tạ Uyển Doanh đi vòng qua phía cuối giường phẫu thuật và đi đến phía đối diện. Bác sĩ Cung Tường Bân nhường chỗ cho cô, cô đứng bên tay trái của đàn anh Đào.
Giờ đây có thể phóng to mắt ở cự ly gần thay vì chỉ chen chúc vào một khe hẹp để xem, tình hình phẫu thuật trở nên rất rõ ràng trong mắt cô.
Là một ca phẫu thuật mới mà cô chưa từng thấy qua, làm cho cho cô cảm thấy mơ màng, nếu không phải vì nhiệm vụ, giờ phút này cô chỉ muốn tập trung quan sát từng chi tiết trong ca phẫu thuật thật thấu đáo rồi hẵng nói đến sau.
Tí tách tí tách, âm thanh của con trỏ trượt trên tường trong căn phòng phẫu thuật yên tĩnh. So với những ca phẫu thuật khác, ca phẫu thuật ghép gan trước mắt khiến bác sĩ cần quan tâm đến thời gian hơn là nhịp tim theo dõi trên điện tâm đồ của bệnh nhân.





Bạn cần đăng nhập để bình luận