Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 928: Mối quan hệ giữa hai người bị phát hiện



Chương 928: Mối quan hệ giữa hai người bị phát hiện




Chương 928: Mối quan hệ giữa hai người bị phát hiện
"Đi đi. Không phải cậu nói mì bò ở đó ngon nhất sao? Hơn nữa, tôi nghe nói anh Tào rất thích cửa tiệm đó mà." Thẩm Hi Phi ngẩng đầu đáp lại, nói rõ rằng cô ta không muốn Tạ Uyển Doanh làm hỏng tâm trạng tốt đẹp đêm nay.
"Đúng vậy, cô ta không nhất thiết phải đến đó để ăn tối. Cửa tiệm đó đúng ngon thật nhưng cũng đắt." Hoàng Bội Bội nói. Bởi vì nhìn từ cách ăn mặc thường ngày của Tạ Uyển Doanh có thể thấy cô không phải là học sinh có đủ khả năng chi trả nổi đồ ăn ở đây, chỉ có thể suy đoán rằng cô sẽ không đến đây.
Ba người bọn họ tiếp tục đi vào quầy bán đồ ăn. Không thấy Tạ Uyển Doanh, cả ba liền tìm một cái bàn thoải mái ngồi xuống. Khi đang xem qua menu đồ ăn thì thấy nhân viên trong cửa hàng bưng một nồi cháo hầm lướt qua mặt họ đi đến chỗ nào đó.
Mùi cháo hấp dẫn khiến cả ba quay đầu lại, muốn hỏi đây là loại cháo gì. Ngay sau đó, ánh mắt của cả bọn họ đều co lại, rõ ràng là không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
“Cô ta, cô ta…” Giọng Hoàng Bội Bội hơi run, suýt chút nữa đã cắn vào lưỡi..
Thẩm Hi Phi nắm lấy tay vịn ghế, ngửa cổ nhìn chiếc bàn trong góc quán ăn.
Chiếc bàn bị khuất nên khi vào cả ba người bọn họ không nhìn thấy. Tạ Uyển Doanh ngồi ở một bên, mà phía đối diện lại là..
“Ăn đi, đừng để bị đói.” Tào Dũng lấy khăn giấy lau bát đũa sạch rồi đưa cho người đối diện.
Tạ Uyển Doanh cầm đũa bằng cả hai tay rồi hỏi: "Còn anh thì sao?"
"Anh ăn mì. Nhân viên sẽ phục vụ sau, đừng lo lắng cho anh." Vừa trả lời cô, Tào Dũng vừa cẩn thận kiểm tra khuôn mặt cô một lần nữa.
Bị anh nhìn chằm chằm như vậy, Tạ Uyển Doanh đưa tay sờ lên mặt rồi nói: "Không sao đâu.”
"Đừng đụng tay vào. Mau tìm thuốc bôi đi.” Tay Tào Dũng nhanh chóng vươn ra nhẹ nhàng nắm tay cô xuống.
Bàn tay bị anh cầm có chút nóng, sau khi Tạ Uyển Doanh thu tay lại, trong lòng đếm hai phát bắn trượt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Hơi nóng một chút.” Tào Dũng nhìn bát cháo trước mặt, như phán đoán của bác sĩ, không hài lòng vì độ nóng của cháo mà nhíu mày. Trên mặt cô đang có vết thương nên không có ăn đồ nhiệt được, vì vậy anh đành gọi phục vụ và dặn dò : “Cho tôi một cái thìa và một cái bát nhỏ”.
Sau khi dọn đồ ăn xong, anh đưa cho cô một cái thìa để chia cháo ra từng bát nhỏ, rồi khuấy cho cháo nguội, mọi thao tác đều làm rất cẩn thận
“Đàn anh, em có thể tự mình làm được mà.” Tạ Uyển Doanh lo lắng nói. Mỗi lần ở cùng với anh , cô như một đứa em gái hư hỏng không phải làm bất cứ việc gì.
Nghe cô nói vậy, Tào Dũng khẽ nhếch khoé miệng cười cười.
Khi cười trông anh đẹp trai làm sao, lúm đồng tiền nhỏ sâu vừa sâu vừa sáng, bàn tay đang vươn ra định nắm lấy thìa vô thức rụt lại.
“Đã kê đơn thuốc chưa?” Tào Dũng vừa hỏi vừa tiếp tục khuấy cháo cho cô.
“Ừm.” Tạ Uyển Doanh khẽ gật đầu, “Đàn anh Đào đã đưa thuốc cho em. Còn giáo sư Nhiếp đưa cho em một chai thuốc xịt vết thương của nước ngoài.”
Nghe tin hai người kia quan tâm cô như vậy, Tào Dũng ậm ừ trong nháy mắt: Nếu như anh chuẩn bị trước thì cô tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm như vậy.
Chương Tiểu Huệ và hai người kia ngồi ở phía trước đều có thể nhìn thấy rõ mọi hành động của Tạ Uyển Doanh và Tào Dũng : không ai thừa nhận sai lầm của mình.
“Đúng là đàn anh Tào rồi.” Thẩm Hi Phi ngồi trở lại ghế, thở hổn hển. Cô ta không thể tin được tất cả chuyện này, tại sao hai người này lại đi ăn cùng nhau chứ.
“Hai người bọn họ—” Hoàng Bội Bội nghĩ nghĩ nhưng không dám nói điều mà cô ta nghi ngờ là hai người này chính là một cặp. Quay đầu lại thì thấy sắc mặt của Chương Tiểu Huệ còn xấu hơn cả Thẩm Hi Phi, cả khuôn mặt đều tái nhợt.





Bạn cần đăng nhập để bình luận