Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1581: Sư Huynh Xấu Bụng



Chương 1581: Sư Huynh Xấu Bụng




Chương 1581: Sư Huynh Xấu Bụng
Lâm Hạo là người trực ca đêm cùng cô trong thời gian thực tập, đứng bên cạnh kìm lại những cơn ngáp, thầm nghĩ: “Tạ đồng học không biết đang làm điều gì bí ẩn mà buộc tất cả mọi người trở thành thám tử đi giúp cô điều tra phá án? Trong khi vụ án của Tạ đồng học đang điều tra thì chương trình vẫn đang tiếp tục tiến hành. Hoàng Chí Lỗi nói: “Tôi đoán chừng, nếu cô ấy chuyển đến bệnh viện thủ đô điều trị nhưng mà không tìm đến Quốc Hiệp của chúng ta điều trị, trong thành phố không có nhiều bệnh viện lớn thế này. Tìm từng cái một rất nhanh sẽ tìm được cô ấy đang ở bệnh viện nào?”
“Không cần.” Tống Học Lâm nói với đàn anh, đi tìm từng nơi một như vậy rất phiền phức.
Hoàng Chí Lỗi nheo mắt nhìn cậu ta: “Cậu có thể đoán được là bệnh viện nào sao?”
“Không phải cậu ta có đoán được hay không, mà là lúc Tào Dũng cúp điện thoại có lẽ cũng đoán được, nếu không cũng sẽ không cúp máy.
Sau khi cúp điện thoại, Tào Dũng lập tức cởi áo khoác blouse ra thay bằng quần áo hằng ngày, cầm áo khoác và chìa khoá xe chuẩn bị đi ra ngoài.
“Tào sư huynh” Hoàng Chí Lỗi có chút lo lắng theo sau. Nghĩ đến Tào sư huynh lo lắng nửa ngày, nếu tìm được tiểu sư muội có khi nào sẽ mắng em ấy không. Tào sư huynh là người rất tốt, nhưng khi gặp phải tình huống này hằng ngày cũng sẽ la mắng để bày tỏ sự quan tâm.
Thay vì mắng, bây giờ trong đầu Tào Dũng chỉ muốn nhìn thấy cô ấy để xem cô ấy có ổn không. Không nói nhiều với sư đệ nữa, Tào Dũng dặn dò cậu ấy một câu: “Đừng nói với ai anh đi đâu.”
Nếu cô ấy tạm thời muốn giữ bí mật thì anh sẽ tôn trọng cô ấy.
Tào sư huynh rất quan tâm tiểu sư muội.
Hoàng Chí Lỗi gật đầu thật mạnh.
Xuống lầu, Tào Dũng lái xe ra khỏi Quốc Hiệp, trái với suy nghĩ của Tạ Uyển Doanh, đừng nghĩ rằng Quốc Trắc và Quốc Hiệp có quan hệ cạnh tranh nên các thầy bên Quốc Hiệp dường như có ý kiến lớn đối với Quốc Trắc. Trên thực tế, hai bệnh viện thường xuyên hợp tác với nhau như anh em. Các chuyên gia hai bên vì giao lưu học thuật nên thường ngày hay qua lại nhiều. Tào Dũng cũng là một chuyên gia nổi tiếng trong khoa giải phẫu thần kinh, thường được Quốc Trắc mời đến bệnh viện hội chẩn, đối với hoàn cảnh của Quốc Trắc không thể quen thuộc hơn. Tuần trước, anh vừa đến khoa cấp cứu của Quốc Trắc để hội chẩn một bệnh nhân. m thanh truyền từ trong điện thoại của tiểu sư muội đối với anh mà nói quá quen tai.
Không phải âm thanh của máy đo điện tâm đồ quen tai, mà là tiếng chuông gọi trạm y tá quen tai. Tiếng chuông gọi trạm y tá của Quốc Trắc không giống với những bệnh viện khác, là tiếng chuông được cài đặt riêng, mang lại cho người khác cảm giác đặc biệt.
Vì vậy có thể đoán được cô ấy ở khoa cấp cứu của Quốc Trắc là quá dễ dàng đối với anh.
Anh sẽ không vạch trần cô ngay tại chỗ, biết cô có vấn đề khó trả lời. Một sinh viên y khoa của Quốc Hiệp lại đem người nhà bị bệnh của mình đưa đến Quốc Trắc thay vì Quốc Hiệp, để các giáo viên Quốc Hiệp biết sẽ nghĩ như thế nào về cô. Đương nhiên, anh tin tưởng cô nhất định có lý do đặc biệt mới làm như vậy.
Trước tiên tới khoa cấp cứu Quốc Trắc để xem tình hình thế nào, đồng thời tìm hiểu xem người nhà cô ấy có bệnh gì mà phải đến Quốc Trắc để chữa bệnh, xem mức độ nghiêm trọng như thế nào để cần chuyển đến thủ đô để chữa bệnh.
Cô ấy về nhà rồi lại đưa bệnh nhân chuyển đến thủ đô, đủ để chứng minh người nhà của cô bệnh không nhẹ. Tào Dũng nghĩ tới đây lo lắng cho tâm trạng của cô. Tâm trạng ai cũng không thể tốt hơn khi trong nhà có người bị bệnh.
Đêm khuya, giao thông trong thành phố lớn cuối cùng cũng thông suốt, không đến nửa giờ Tào Dũng đã lái xe chạy tới trước cửa khoa cấp cứu Quốc Trắc. Ban đêm còn chỗ đậu xe, tuỳ tiện tìm một chỗ đậu xe, sau khi đóng sầm cửa xe lại, anh sải bước vào khoa cấp cứu. Có y tá đang trực ca đêm ở bàn cấp cứu, nhìn thấy có người đi vào từ cửa chính liền theo thói quen nghề nghiệp đứng dậy hỏi: “Anh đến để khám bệnh sao?





Bạn cần đăng nhập để bình luận