Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 201 - Muốn ở lại cũng khó



Chương 201 - Muốn ở lại cũng khó




Câu nói sau cùng của người này đã làm Tạ Uyển Doanh trong lòng dậy sóng, thật lâu không thể bình tĩnh trở lại.
Vốn lúc đầu cứ tưởng rằng chỉ cần có thể đạt danh hiệu đứng đầu trong kỳ thi thì sẽ được, ai mà ngờ dù có đứng nhất cũng không được. Ai bảo bệnh viện đã sớm đủ số lượng nhân viên. Danh sách dư ra không phải cho sinh viên ưu tú, mà là sinh viên thiên tài.
Cho nên mới nói sau khi tốt nghiệp còn phải xem vận khí vào nghề. Đôi khi bệnh viện đúng lúc thiếu người thì người không tốt cũng có thể dễ dàng được nhận. Hiện giờ, bệnh viện cơ bản không thiếu người, muốn được nhận vào cũng hết sức khó khăn.
"Miễn cưỡng để người ta ở lại thì làm được cái gì? Không có việc để làm." Chu Tuấn Bằng khẽ cười nói ra.
Tại sao không có việc để làm, không phải còn một đám người sống nằm trên giường bệnh sao? Đều bận rộn chết người đi được.
Lo lắng, lo lắng không phải việc của cô. Tiền bối nào lãnh đạo nào cũng không muốn bị người không tốt dụ dỗ. Huống chi, có ít người không dựa vào thực lực mà vào được bệnh viện. Chẳng hạn như Chương Tiểu Huệ, đầu cơ trục lợi đi đường vòng qua quốc lộ để vào lại.
Hằng năm, bệnh viện cần ngẫu nhiên số lượng sinh viên có năng khiếu, thể dục, văn nghệ, hoạt động chủ yếu bên tuyên truyền đối ngoại cho bệnh viện, bên trong không trông cậy những người này làm việc, tương đồng với bao nuôi một nửa. Cho nên, Chương Tiểu Huệ không hiểu rõ ngọn ngành, cho rằng chỉ cần được lãnh đạo yêu thích thì cũng có thể làm một kẻ bất lực ở bệnh viện. Dù sao cũng có cái danh hiệu bác sĩ Quốc Hiệp, nhưng cô ấy nào có nghĩ đến được bao nuôi một nửa cũng không thể trở thành bác sĩ tuyến đầu.
Dù là bao nuôi một nửa cô cũng không làm ra loại chuyện như thế, cô sẽ chỉ làm những việc cơ bản nhất một bác sĩ phải làm.
Có điều, phía khoa ngoại, số ít bác sĩ được tuyển chọn đến làm việc, cơ hội được tiếp xúc với bàn phẫu thuật cũng rải rác không có mấy. Nói là bác sĩ ngoại khoa, không có quyền hạn tự mình quyết định bệnh nhân. Bởi vì người cầm dao không có thực lực, phòng hành chính sẽ gọi tới viết báo cáo. Người như vậy cũng chỉ có người trong nội bộ mới biết thôi.
Làm bác sĩ ngoại khoa đương nhiên là muốn cầm dao, kết quả biến thành chuyên môn đi viết báo cáo, cô cũng đoán ra được tâm trạng phiền toái thế nào. Mấy năm trước bên khoa ngoại có mấy nữ bác sĩ, chịu khổ cực vài năm sau đó kết hôn sinh con lại vòng qua cương vị khác. Vì trong phòng không có mấy cuộc phẫu thuật cần cô ấy tham gia, dẫn đến chuyện cô ấy cầm dao mổ chính không xảy ra. Cô ấy cũng hiểu rõ mình tới đây để làm gì.
"Anh cũng hiểu được cô ấy đáng thương." Chu Tuấn Bằng nói rõ chuyện này, không biết nên khóc hay không khóc.
Có là ai cũng không muốn bị lợi dụng. Vấn đề ở đây là đích thực lãnh đạo tuyển cô ấy bởi vì cảm thấy cô ấy chỉ thích hợp làm cái việc này.
Nghe ví dụ này, Tạ Uyển Doanh ngẫm trong lòng, nếu là cô, nhất định cô sẽ đập bàn rời khỏi.
Cũng có thể thấy dì họ Chu Nhược Mai và Đinh Ngọc Hải nói lời chọc tức người khác cũng không phải sai sự thật. Nữ bác sĩ ngoại khoa dù muốn biến thành một người không thể thiếu trong phòng cũng không được làm lực lượng cốt yếu, mỗi ngày tự hào phẫu thuật trên bàn mổ. Chưa nói tới chuyên khoa phẫu thuật thần kinh và tim mạch, các khoa ngoại khác đều không nhận mấy.
Khoa phụ sản là trường hợp ngoại lệ. Khoa ngoại tuyến sữa như vậy cơ bản là phòng phục vụ bệnh nhân nữ, lực lượng nòng cốt vẫn là bác sĩ nam.
Bác sĩ gây tê nhìn khác nhiều so với ngoại khoa. Hiện tại, ngành gây tê học ưu tiên tuyển chọn nữ sinh viên gây tê.
Nhưng còn phải xem bệnh viện đó ở đâu, trừ khi xây dựng thêm cái bệnh viện nữa bắt buộc yêu cầu sẽ nhận người ngay lập tức, bằng không mà nói…Phòng tài chính của bệnh viện đều tình nguyện nhận bác sĩ nam chứ không nhận bác sĩ nữ, nói đúng ra là cô ấy phải thể hiện mình là người không thể thiếu mới được.
Ý của hai đàn anh trước mắt cô là: Nếu như chị hai Liễu Tĩnh Vân của cô không biểu hiện được tư chất hơn người của bác sĩ gây tê, như vậy ở đây chỉ thêm buồn bực rầu rĩ, không bằng tới phòng khám nhỏ tự do nâng tầm, cải thiện năng lực nghiệp vụ của bản thân, tiếp tục trị bệnh cứu người.



Bạn cần đăng nhập để bình luận