Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 320 - Bệnh viện khác không làm phẫu thuật



Chương 320 - Bệnh viện khác không làm phẫu thuật




Mọi chuyện xảy ra hết sức hỗn loạn, có thể ngang với phẫu thuật cấp cứu. Tạ Uyển Doanh nhanh chóng vận dụng não bộ, sắp xếp lại mạch suy nghĩ.
Mắt thấy cô chuyển cái ghế tới đây, trước tiên sửa sang lại đồ vật trên bàn thật ngăn nắp. Đàm Khắc Lâm nhìn hành động của cô vẫn tỉnh táo như thường ngày, thầm nghĩ chuyện biết trước đối với cô mà nói giống như lật quyển sách, anh đã không phí công.
Trong đầu Tạ Uyển Doanh chỉ có nhiệm vụ, cùng giáo sư ra ngoài chẩn bệnh là một cách tập huấn dành cho sinh viên y. Làm bác sĩ không dễ dàng, không chỉ học kỹ thuật, còn phải rèn luyện tâm trạng, quy trình khám và chữa bệnh phải dựa vào mạch suy nghĩ của bác sĩ, đều cần tự mình lĩnh hội.
"Gọi bệnh nhân đầu tiên vào đây." Tranh thủ thời gian, Đàm Khắc Lâm ra chỉ thị.
Cấm lấy bệnh án trên chồng giấy chất cao, Tạ Uyển Doanh đi tới cửa gọi chính xác tên bệnh nhân: "Lưu Á Trân."
"Vâng!" Hai người nhà của bệnh nhân đỡ một bà già đi tới.
Người nhà bệnh nhân vào trong phòng, Tạ Uyển Doanh đóng cửa lại, đưa bệnh án đến trước mặt giáo sư.
Cạch cạch, tay Đàm Khắc Lâm mở trang bệnh án nhìn quét qua, vừa nhìn vừa hỏi bệnh nhân và người nhà bệnh nhân: "Đã từng chẩn bệnh ở bệnh viện khác sao?"
"Vâng. Lúc đầu ở thành phố 6, sau đó đi Tổng Không, rồi lại đến Tuyên Ngũ. Bác sĩ bệnh viện Tuyên Ngũ nói muốn làm phẫu thuật, tốt nhất là chúng tôi đến đây hỏi bác sĩ Đàm một chút. Bác sĩ trước đó nói chỉ có bác sĩ Đàm anh mới có thể cho mẹ tôi làm." Hai đứa con trai của bệnh nhân giảng giải lịch sử chữa bệnh của bệnh nhân: "Mẹ tôi năm nay đã chín mươi mấy tuổi. Bác sĩ nói bà ấy sống đủ lâu rồi, không nên tới bàn mổ chịu giày vò nữa."
Bác sĩ bệnh viện trước đã nói rõ ràng mạch lạc như vậy, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân còn muốn làm gì?
"Mẹ tôi và anh em chúng tôi muốn người một nhà năm thế hệ cùng chung sống." Con trai bệnh nhân nói: "Không làm phẫu thuật, khả năng mẹ tôi sống không quá hai
tháng. Nếu làm phẫu thuật, bác sĩ các anh đều nói y học đang trên đà phát triển, sáng tạo công nghệ vượt trội. Đến lúc đó, có thể mẹ tôi sẽ sống được càng lâu."
Tà tràng trong cơ thể bệnh nhân có một khối u cực lớn, không làm phẫu thuật sẽ dẫn đến ruột tắc nghẽn, ruột bị chặn thì không sống dài được. Nhưng về chuyện làm phẫu thuật, điều bác sĩ bệnh viện trước băn khoăn là rất đúng.
Với tuổi tác của bệnh nhân, chỉ sợ cửa đầu của khoa gây tê cũng gặp nhiều trắc trở. Chẳng qua là chức năng tim và phổi của bệnh nhân đều không ra sao cả.
Tạ Uyển Doanh liếc nhìn qua: Môi bà lão xanh tím tái, có chút suy dinh dưỡng, nói vị trí khối u không tốt hay bản thân tim và phổi không tốt còn chưa chắc chắn.
Bác sĩ bệnh viện trước khích lệ không sai, người già như vậy hà tất bắt đưa lên bàn phẫu thuật chịu giày vò. Khi mổ sẽ đau, dao mổ rạch xuống, đều là vết thương chồng chéo.
Người dân không hiểu, cho rằng sau khi cắt bỏ khối u thì sẽ không sao. Không biết để miệng vết thương của bệnh nhân cao tuổi khép lại là một vấn đề rất lớn, bản thân tế bào già yếu nên quá trình trao đổi chất chậm, miệng vết thương khép lại chậm, xảy ra rất nhiều biến chứng.
Nhận bệnh nhân như vậy, khó làm phẫu thuật, làm xong cũng khó xử lý thứ phát sinh sau đó. Bác sĩ bình thường thật không muốn nhận. Một khi nhận xong là bác sĩ tự chịu hậu quả.
Bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều mong bệnh nhân có thể sống lâu hơn một chút, dù chỉ là lâu thêm một khoảng thời gian thôi, hy vọng mãnh liệt. Bác sĩ phải làm sao bây giờ? Cái này không thay đổi khi đưa bệnh nhân từ bệnh viện cơ sở lên bệnh viện cấp cao. Bệnh viện cùng cấp tức thì đề xuất đưa bệnh nhân đi tìm bác sĩ có tiếng trong nước.
Bác sĩ phải gánh chịu vô số mạo hiểm. Trên thực tế là bác sĩ có tiếng, là bác sĩ Quốc Hiệp cứu vớt được tính mạng nhỏ bé của người dân khắp cả nước, bác sĩ bệnh viện khác không chịu nhận, vậy bác sĩ Quốc Hiệp có chịu nhận hay không?
Mắt bà lão loé lên tia sáng yếu ớt, là nước mắt hay là cái gì khác. Dù sao chỉ cần bác sĩ ở nơi này nói không thể để cho bà ấy làm, bà ấy chỉ có thể thực sự chờ chết.
Bệnh nhân cao tuổi không đáng được sống tiếp sao?
"Bác sĩ, cầu xin anh cho mẹ tôi làm phẫu thuật có được không?" Giọng nói hai đứa con trai của bệnh nhân nghẹn ngào thốt ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận