Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2868: [2868 ] hoàn toàn tương phản (length: 4063)

Nói đến một cái miệng, Tạ đồng học đang nghĩ mở cái này điểm mấu chốt ở chỗ nào.
Chưa bắt đầu, đám người vây xem đã không nhịn được tính tình mà thảo luận.
"Ta đoán chừng Oánh Oánh sẽ chọn ở dưới nhũ đột để hạ thủ." Ngụy đồng học đưa ra nhận xét của mình.
Đừng tưởng người ta học kém, lần này không ít người đồng ý với ý kiến của Ngụy đồng học.
Nhũ đột ở đây, như đã nói trong các chương trước, không liên quan đến "Ngươi" (nhũ hài âm) phòng, mà là nhũ đột ở tai.
Bác sĩ Kim nói, trong bệnh án của trẻ con chỉ dùng một trong các điểm mấu chốt, bác sĩ phẫu thuật chính đã thông minh lựa chọn nhũ đột làm điểm đột phá. Nguyên nhân là do khi đường ống dẫn lưu dưới da đi qua một đoạn ở phần cổ, cần phải uốn cong trước thành một độ cong nhất định, chuẩn bị trước cho phần cổ có độ cong để sau này người bệnh vận động cổ sẽ không làm hỏng ống. Nhũ đột nằm gần cổ, ở chỗ này điều chỉnh hướng đi của ống dẫn lưu là rất thích hợp.
Dựa theo suy nghĩ trên, không chọn dưới nhũ đột, mà chọn dưới xương quai xanh thì cũng tương tự như vậy. Dưới xương quai xanh tương đối gần cổ, nằm ở phía trên ngực, là điểm mấu chốt ở vị trí tiếp nối trên dưới.
Quyền quyết định nằm trong tay bác sĩ phẫu thuật chính.
Bác sĩ phẫu thuật chính Tạ đồng học đeo bao tay, định vị điểm cắt mổ trên người bệnh. Mọi người nhìn thì thấy vị trí nàng sờ là ở dưới mũi kiếm xương ức bên phải bụng của người bệnh, hoàn toàn trái ngược với những gì mọi người phỏng đoán trước đó.
Rất rõ ràng, những điểm mà người khác cho là khó, trong mắt bác sĩ phẫu thuật chính lại không thuộc về điểm khó.
Phương hướng cân nhắc điểm mấu chốt của bác sĩ phẫu thuật chính Tạ đồng học có thể khác với tất cả mọi người.
"Oánh Oánh đang nghĩ gì vậy?" Ngụy Thượng Tuyền ôm nghi hoặc này, quay sang hỏi bạn cùng lớp. Thấy Tạ đồng học, hắn sợ là đoán không ra, chỉ đành phải hỏi Holmes Phan đồng học và những người khác.
Mặc cho Ngụy đồng học tự nói chuyện, Phan đồng học và Cảnh đồng học không tiếp lời của hắn, vẫn giữ im lặng.
Bất đắc dĩ, Ngụy Thượng Tuyền kéo áo Cảnh đồng học bên cạnh rồi lại hỏi.
Cảnh Vĩnh Triết đồng học coi như là người ít khi nói dối trong lớp, chỉ đành phải bày ra ánh mắt "ngươi không sợ c·h·ế·t" cho hắn.
Ngụy Thượng Tuyền đột ngột rút tay lại.
Cách đó không xa, khóe mắt của sư huynh Tào như có bóng ma lạnh lẽo lướt qua bọn họ.
Trong chớp mắt Ngụy Thượng Tuyền đã hiểu ra tại sao Hoàng sư huynh thường đột nhiên im bặt.
Đã nói rồi, phải độc lập suy nghĩ, muốn câu trả lời thì không được hỏi xin ai nhắc bài.
Không mò ra ý nghĩ của Tạ đồng học thì tự mình xem rồi làm.
Sư huynh Tào ở đây so với thần tiên ca ca bên kia còn k·h·ủ·n·g ·b·ố hơn. Ngụy Thượng Tuyền cảm giác đầu muốn đổ mồ hôi đầm đìa.
Đứng bên cạnh, bác sĩ Kim đang thấy kỳ lạ, sao họ đang nói lại im bặt, quay đầu lại tìm hiểu chuyện gì thì bắt gặp ánh mắt của Tào Dũng, liền vội rụt cổ lại.
Hai người bên khoa khác không dám mở miệng, thì Húc và Tôn Ngọc Ba dường như biết là trong lúc ca phẫu thuật của đàn anh, họ đã nói quá nhiều lời.
Phó chủ nhiệm Lữ và bác sĩ Vương sẽ không tùy tiện mở lời nữa, ai bảo lúc phẫu thuật mới bắt đầu bọn họ đã hỏi bác sĩ mổ chính một đống câu hỏi như thừa, có dấu hiệu tự vả mặt nên sẽ không ngốc mà lại tùy tiện hỏi nữa.
Khi cả đám người không ai lên tiếng thì việc giữ im lặng trong ca phẫu thuật của Tạ đồng học rất khó, thật ra rất nhiều người trong lòng tò mò c·h·ế·t đi được. Điều này làm cho cả phòng phẫu thuật trở nên rất quỷ dị, không khí tràn ngập sự nặng nề, không ít người hô hấp có chút khó khăn, áp lực khó hiểu tăng lên. Bác sĩ phẫu thuật chính không đổ mồ hôi, bọn họ thì lại muốn đổ mồ hôi trước.
"Ca phẫu thuật tiến hành thế nào?"
Cuối cùng cũng có một người phá vỡ sự im lặng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận