Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2920: [2920 ] các có thiên thu (length: 4094)

Phần lớn bác sĩ so với người ngoài thì suy nghĩ thật thà hơn nhiều. Giống như lần trước Trương Lập bệnh quốc hiệp đã nói thẳng là không cần đến tìm chúng ta, vì không chữa được.
Thông tin báo cáo trên có đề cập đến chuyện bác sĩ lừa tiền, thường xuyên chỉ xảy ra ở hai loại bệnh nhân này. Một loại là gần như tất cả các bác sĩ đều nói không chữa được, bệnh nhân cùng người nhà bệnh nhân vì cầu sinh nên tự nguyện sa vào cạm bẫy. Một loại khác là bệnh tình rất nhẹ, tuyệt đối sẽ không chết, nhưng lại bị dọa nạt phải chi một khoản tiền chữa bệnh kếch xù.
Về bản chất, là do sự thiếu thông tin nên bị lừa gạt. Nếu không muốn bị lừa, hãy tìm đến hỏi thêm vài bệnh viện, vài bác sĩ nữa. Vẫn là câu nói đó, đa phần bác sĩ đều thật thà đến mức muốn chết, họ sẽ không lừa gạt ngươi.
Tiểu tử hai mắt long lanh, có chút hy vọng.
Tạ đồng học khi giảng giải bệnh tình cho bệnh nhân, lúc nào cũng rất rõ ràng, nói chuyện lưu loát.
Ngụy đồng học bọn họ mấy người đã từng lĩnh giáo qua nên cũng không ngạc nhiên, mọi người liếc nhìn phản ứng của Tào sư huynh.
Thấy Tào sư huynh vừa cầm bút máy vừa ra vẻ thâm trầm, trong đáy mắt thì chân mày nhướng lên, khóe miệng thì cong lên, rõ ràng trong lòng Tào sư huynh đang vui mừng khôn xiết, có lẽ cho rằng Tạ đồng học là một ngôi sao mới của khoa ngoại thần kinh có tiềm năng lớn.
Chẳng biết tại sao, Ngụy đồng học bọn họ không hề ghen tỵ, chỉ sợ Tào sư huynh sẽ phải thất vọng. Đặc biệt là Phan đồng học, đã sớm nhận ra điều bí mật nào đó, vẻ mặt ưu sầu, vô cùng lo lắng không biết Tào sư huynh có đặt cược nhầm hay không.
Lại có cả Hoàng sư huynh ở trong miệng Tống Miêu, trong lúc Tạ đồng học đang nói chuyện, cà cà cà một hơi mở hết mấy tờ giấy xin kiểm tra, trên mặt lộ rõ vẻ tự đắc không khác gì Tào sư huynh. Có thể thấy Tống Miêu sớm đã có ý định của mình rồi, nếu mình không giỏi giao tiếp với bệnh nhân thì về sau, việc mở đơn cứ để ta làm, Tạ đồng học sẽ chịu trách nhiệm nói chuyện, hai người phối hợp ăn ý không chê vào đâu được. Điều kiện tiên quyết là Tạ đồng học nhất định phải ở lại khoa ngoại thần kinh.
Cầm tờ xin kiểm tra, tiểu tử đi ra ngoài.
Bệnh nhân tiếp theo vào, Tào Dũng tạo nhiều cơ hội luyện tay nghề cho các sư đệ sư muội. Việc kiểm tra ở khoa ngoại thần kinh nếu không phải là bệnh nhân hôn mê thì phải làm rất nhiều thí nghiệm, ví dụ như thí nghiệm chỉ tay vào mũi, thí nghiệm nhai,... Nếu làm đầy đủ những xét nghiệm này, thì sẽ tốn một khoảng thời gian khá dài. Lượng bệnh nhân đến khám lại đông, bác sĩ có kham nổi hay không là một câu hỏi lớn.
Rất nhanh, mọi người phát hiện phòng khám của Tào sư huynh có vẻ ít bệnh nhân hơn. Điều này dễ thấy, là bởi vì Tào sư huynh lựa chọn cách phân loại bệnh nhân giống với Đào sư huynh.
Từ lần đầu tiên theo Đàm lão sư ra phòng khám đã biết, có một nửa bệnh nhân đến phòng khám là thuộc về dạng tái khám định kỳ. Việc phân loại bệnh nhân tái khám có thể tiết kiệm không ít thời gian cho người lần đầu đến khám. Thời gian dành cho những bệnh nhân khám lần đầu là xác đáng, vì bác sĩ chưa quen thuộc với họ nên vốn dĩ cần phải tỉ mỉ thăm khám và kiểm tra thể chất hơn.
Còn với bệnh nhân tái khám thì xử lý thế nào? Tào sư huynh giao cho Hoàng sư huynh phụ trách tiếp đãi. Nếu Hoàng sư huynh thấy bệnh nhân không có vấn đề gì thì sẽ trực tiếp mở những dặn dò thông thường. Còn nếu có vấn đề gì thì sẽ tìm người khác để thương lượng. Bên chỗ Đào sư huynh cũng có quy trình xử lý tương tự.
Đàm lão sư không làm như vậy, có lẽ là cho rằng động tác của mình nhanh nên có thể giải quyết hết được.
Đỗ lão sư thì không còn cách nào khác, rất nhiều bệnh nhân chỉ muốn mình Đỗ lão sư khám cho, coi Đỗ lão sư như thần thánh không muốn cho các bác sĩ khác nhìn, hơn nữa lại có nhiều bệnh nhân nữ có tâm lý nhạy cảm và yếu đuối hơn một chút.
Thời gian khám bệnh của Thần tiên ca ca rất ít, bởi vì tiếng tăm vang xa nên không thiếu bệnh nhân, ngày nào cũng có các phụ huynh ôm con mình nhờ người giới thiệu đến khu nội trú để tìm hắn. Nếu bệnh nhi tái khám mà có chuyện gì thì phụ huynh lo lắng sẽ gọi điện thoại thẳng cho Thần tiên ca ca.
Các lão sư mỗi người có một tình huống khác nhau, cách làm cũng khác nhau tùy vào mỗi người. Tạ Uyển Oánh tham khảo xong, cảm thấy bản thân tương đối thích cách làm của Tào sư huynh và Đào sư huynh. Chỉ không biết phong cách làm việc ở phòng khám của phó lão sư thì như thế nào.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận