Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3159: [3159 ] khách sáo (length: 4035)

Giới y học vốn thuộc nhóm người tinh anh, luôn đặt tính thực tế lên hàng đầu, đa số khó tránh khỏi việc lấy tình hình thực tế làm tiêu chuẩn đầu tiên.
Trong tình huống như vậy, Đinh Ngọc Hải về nhà nghe nói lão bà muốn gọi điện thoại này, bực bội nói: "Tìm nó làm gì? Một đứa ranh con thì có gì mà nể mặt."
Chu Nhược Mai nghe được, lão chồng trong lòng vẫn còn giận, giận chuyện cô cháu ngoại này tới nhà họ huênh hoang nói sẽ vượt qua con trai họ, xem lời khuyên của hai bác sĩ tiền bối như gió thoảng bên tai.
"Hỏi thăm chút, vì Văn Trạch gọi điện thoại tới hỏi ta." Chu Nhược Mai nói với lão chồng.
Đinh Văn Trạch bị đồng nghiệp lãnh đạo trong bệnh viện hỏi tới về cô em họ của mình.
Cô em họ bị cả nhà hắn khinh miệt, đột nhiên trở thành người nổi tiếng trong miệng lãnh đạo của hắn, sao không khiến Đinh Văn Trạch sốt ruột cho được.
"Nó ở thủ đô, lãnh đạo của Văn Trạch ở tỉnh mình, làm sao mà biết nó?" Đinh Ngọc Hải giật mình nói.
"Hình như nghe bác sĩ Âu Phong nói. Âu Phong ở thủ đô gặp được nó. Văn Trạch nói Âu Phong rất mến nó, vì nó nói rất nhiều lời hay, khiến lãnh đạo của họ chú ý."
Đinh Ngọc Hải nghe xong hiểu ra, chỉ vào điện thoại: "Cô gọi đi. Xem nó ở bên đó giở trò gì."
"Ta sáng sớm đã nói với mẹ nó rồi, khuyên nó làm bác sĩ đi, cứ học hát hò nhảy múa làm gì, nó lớn lên có chút nhan sắc." Chu Nhược Mai nói trong giọng điệu chua chát, quá rõ mỹ nữ dù trong ngành nào cũng đều có ưu thế.
Giống Tạ Uyển Oánh, tốt nhất là giống như cô em họ Tôn Dung Phương của bà, kiếm một người đàn ông bình thường mà gả, chứ đừng như bà và chị mình, phải vào ngành nghề của giới tinh anh tranh đoạt lên cao cuối cùng mới có thể vượt qua giai cấp.
Lúc cuộc gọi này đến, Tạ đồng học vừa hay để quên điện thoại ở trên bàn phòng họp, cùng hoàng sư huynh bác sĩ Âu Phong đi phòng photocopy bệnh viện để sao chép tài liệu.
Trong phòng họp chỉ còn người ở lại, ngụy đồng học tính tình không ổn định, nhất thời không kìm được khi nghe thấy điện thoại của cô reo, lập tức giúp cô bắt máy.
Cảnh đồng học và Phan đồng học trừng mắt nhìn hắn: Sao cậu tự ý bắt điện thoại của Tạ đồng học vậy?
Ngụy Thượng Tuyền nói: "Oánh Oánh không có ở đây, tớ giúp cô ấy hỏi xem ai gọi."
Chu Nhược Mai ở đầu dây bên kia nghe thấy một giọng nam dễ thương hỏi 'Bạn là ai', giật mình: Cơ hội đến rồi.
Có một số việc hỏi Tạ Uyển Oánh chưa chắc đã hỏi được, phải hỏi những người xung quanh cô một cách khách sáo.
"Ta là dì của nó, muốn quan tâm nó nên mới gọi điện thoại."
"Chào dì, dì à." Cầm điện thoại của Tạ đồng học, chuyện này liên quan đến hình tượng của Tạ đồng học nên Ngụy đồng học vô cùng lễ phép.
"Cháu là bạn học của nó sao?"
"Vâng."
"Gần đây nó thế nào, có phải đang yêu đương với ai không?"
Ai? Tạ đồng học nói chuyện của mình và Tào sư huynh cho người nhà nghe rồi sao?
Đầu dây bên kia im lặng hai giây, Chu Nhược Mai chộp được manh mối: "Nó đang yêu đương với ai?"
Ngụy đồng học do dự không biết nói gì.
"Có phải đang quen với sư phụ của nó không?"
Đối phương biết chính xác chuyện của Tào sư huynh sao?
May mà ở hiện trường không chỉ có mình hắn là học tra Ngụy đồng học, còn có cả đám học bá nữa.
Phan đồng học và Cảnh đồng học ra hiệu với hắn. Biết chính xác như vậy làm sao có thể gọi điện đến để hỏi, người này rõ ràng là muốn khách sáo.
Ngụy đồng học sau khi được học bá nhắc nhở mới ý thức được chuyện gì xảy ra, ngay lập tức nổi giận: "Rốt cuộc cô là ai?!"
Biết không phải là bạn bè của Tạ đồng học, không cần giả bộ lễ phép nữa.
Chu Nhược Mai cùng ghé sát đầu nghe Đinh Ngọc Hải, giật mình hoảng sợ: Sao vậy?
"Cô không phải là dì của cô ấy."
"Không không không, ta thật sự là dì."
"Cô lấy chứng minh ra chứng minh cô là, lấy hộ khẩu của cô ra đây."
"Ta, sổ hộ khẩu của ta..." Đầu óc Chu Nhược Mai bị học tra Ngụy đồng học làm cho hồ đồ.
Trên thực tế sổ hộ khẩu của bà cũng không thể chứng minh được mối quan hệ họ hàng thân thích với Tạ đồng học.
Cám ơn mọi người ủng hộ!!! Ngủ ngon mọi người nhé ~ (Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận