Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1708: Kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm*



Chương 1708: Kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm*




Chương 1708: Kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm*
(Kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm*: khi đến bên bờ của sự nguy hiểm thì biết tỉnh ngộ.)
Cho dù bạn trai mình có vui hay không vui, Ngô Lệ Tuyền chỉ có thể tiếp tục nói: “Cô ấy không biết độ tuổi này của mẹ cô ấy, đến lúc sinh con liệu có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.”
“Nguy cơ của phụ nữ lớn tuổi mang thai thường sẽ xảy ra vào giữa thai kỳ hoặc cuối thai kỳ. Sau đó cũng sợ sinh ra đứa trẻ bị dị tật.” Tạ Uyển Doanh nói.
“Nếu như vậy, rốt cuộc sẽ như thế nào?” Ngô Lệ Tuyền hỏi người bạn thân bác sĩ này.
Kết cục tồi tệ nhất là cái chết. Tạ Uyển Doanh sẽ không tùy tiện thẩm định kết quả của bệnh nhân, chuyện trên lâm sàng không ai có thể nói được điều gì, quá nhiều tình huống đột ngột xảy ra. Chỉ có thể nói nhìn thái độ của các giáo sư ở các khoa phụ sản từ hôm nay, mọi người đều đồng thuận về nguy cơ mang thai của mẹ Á Hi.
“Mẹ cô ấy rất có lòng tin với chính bản thân mình.”
Mẹ Á Hi có sự nghiệp thành công, chắc chắn là một người phụ nữ mạnh mẽ, sẽ vô cùng tự tin rằng bản thân có thể chiến thắng trong trận chiến này.
“Cô ấy muốn hỏi bác sĩ, cô ấy có thể làm những việc gì cho mẹ mình?” Ngô Lệ Tuyền hỏi.
“Bản thân cô ấy làm tốt những việc của chính mình là đủ rồi, đừng cả ngày tìm em rồi hỏi em. Em là bác sĩ sao?” n Phụng Xuân cuối cùng cũng lên tiếng ngắt lời, bởi vì không muốn hai cô gái ngây thơ lương thiên này đến lúc đó lại thay người khác gánh trách nhiệm.
Người nhà này không phải là thứ tốt đẹp gì trong mắt n Phụng Xuân anh ta, giống như một đống cỏ tơ hồng lắc qua lắc lại, cái gì mà lòng tin rất lớn, tất cả đều là miệng cọp gan thỏ. Bản thân muốn mình rơi vào vũng lầy, nhất định phải kéo những người khác cùng rơi, vậy có thể là người tốt gì.
Tạ Uyển Doanh cũng hoàn toàn không muốn bạn thân lại bị liên lụy, nói với bạn thân: “Lệ Tuyền, sau này cô ấy có chuyện gì có thể trực tiếp tìm bác sĩ hỏi thăm. Cậu nói với cô ấy là không hiểu rõ, cậu không phải là bác sĩ.”
n Phụng Xuân ừ một tiếng: Cũng may bạn thân này của bạn gái có điểm giới hạn biết kìm cương ngựa bên bờ vực thẳm.
“Được rồi, Doanh Doanh. Tối nay tôi mang đồ ăn khuya đến cho cậu.” Nói xong Ngô Lệ Tuyền cúp máy trước, đi giúp bạn trai nấu cơm.
Sau khi gọi điện thoại xong với bạn thân, sắp xếp gọn gàng, Tạ Uyển Doanh quay lại phòng sinh gặp bạn học Cạnh.
Phòng sinh là một nơi dường như không có khái niệm về thời gian. Người nhiều hay không, đều phải xem thử hôm nay có nhiều thiên sứ nhỏ đáng yêu đến với nhân gian hay không. Cho nên bây giờ đã sắp sáu giờ tối rồi, bên ngoài phòng sinh vẫn còn đông người, từng nhóm người nhà của sản phụ chen chúc ở dãy hành lang và lối vào hành lang đến nỗi chật như nêm cối. Những gương mặt đầy lo lắng nhìn về phía hai cảnh cửa lớn phòng sinh đang đóng chặt.
Thỉnh thoảng cửa mở ra, có nhân viên y tế chui ra khe cửa, gọi người nhà bệnh nhân đến nói chuyện: Người nhà của ai đó có ở đây không?
Một số người nhà bệnh nhân vì quá lo lắng, nhân viên y tế phải gọi mấy lần mới có thể phản ứng lại là đang gọi mình, lấy lại bình tĩnh, vây quanh nhân viên y tế nói không ngừng:
Vợ tôi như thế nào rồi?
Con dâu tôi sao rồi?
Con gái tôi thế nào?
Bé cưng đã ra ngoài chưa?
Những người này là một dạng, còn một dạng khác là bị nhân viên y tế gọi đến đầu óc hoàn toàn trống rỗng, đi đến với một gương mặt tiếp tục ngơ ngác, nhân viên y tế nói một hồi lâu, cũng không biết tai mình đã nghe được cái gì. Chỉ cần một trong số người nhà bệnh nhân như thế, những người còn lại có thể bù đắp, nhân viên y tế sợ nhất là những người nhà bệnh nhân cùng đứng một chỗ biến thành trẻ nhỏ lên ba dùng ánh mắt mù mà mù mờ nhìn mình: Cô đang nói gì vậy, giáo sư?
Còn có, trước nhân viên y tế còn chưa nói xong, một số người nhà bệnh nhân lại tự mình tranh cãi trước.
Khu vực ảnh hưởng tranh chấp y tế nặng nhất lại lần nữa thể hiện ở đây. Bầu không khí bên ngoài phòng sinh căng thẳng hơn nhiều so với bên ngoài phòng mổ thông thường. Nguyên nhân đầu tiên là phòng phẫu thuật thông thường là một mạng sống. Ở đây một xác hai mạng sống thậm chí là vài mạng sống. Còn nguyên nhân khác là, có quá nhiều quyết định trong lúc bác sĩ phòng sinh đi ra giữa chừng yêu cầu người nhà bệnh nhân thực hiện. Không giống như phòng mổ thông thường, trước khi phẫu thuật bác sĩ nói gì thì cơ bản chính là như vậy, rất hiếm khi có bác sĩ giữa chừng từ phòng mổ đi ra bảo người nhà bệnh nhân đưa ra quyết định.





Bạn cần đăng nhập để bình luận