Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2127: [2127 ] nhìn (length: 4069)

"Đi." Giọng Đỗ Hải Uy trầm thấp như tiếng kèn hiệu, đủ thấy ca phẫu thuật chiều nay khiến hắn hưng phấn đến thế nào.
Chỉ cần ca phẫu thuật diễn ra trôi chảy, bác sĩ phẫu thuật khó tránh khỏi sẽ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Nhìn tình hình hôm nay, lượng máu chảy trong ca phẫu thuật ít hơn dự kiến, chứng tỏ bác sĩ gây mê đã làm rất tốt, kiểm soát được động lực học dòng máu vô cùng chuẩn. Các trợ thủ cũng phối hợp vô cùng ăn ý. Đặc biệt là hai bạn thực tập sinh tiến bộ thần tốc khiến trong lòng thầy giáo rất đỗi vui mừng.
Cảnh đồng học thao tác kẹp ngón tay càng lúc càng chính xác, không cần hắn nhắc nhở, đã lập tức gạt được đầu thai nhi lên. Tạ đồng học thì dùng lòng bàn tay đỡ ở đáy tử cung, giúp đứa bé con cơ hồ tự mình rơi vào tay bác sĩ mổ chính, căn bản không cần tốn chút sức nào.
Nhấc đứa trẻ sơ sinh ra khỏi cơ thể mẹ, bé sinh non chưa đến năm cân, liền giao cho bác sĩ khoa nhi xử lý.
Mấy nhân viên y tế khoa nhi tất bật xử lý cho bé.
Bác sĩ sản khoa thì vội vã giúp sản phụ lấy nhau thai ra, sau khi kiểm tra kỹ càng không thấy chảy máu mới khâu lại tử cung.
Tạ Uyển Oánh cùng mọi người ở trên bàn mổ, nghe thấy tiếng các thầy ngoại khoa tim đi ra ngoài rửa tay chuẩn bị vào việc.
Ca mổ lấy thai chỉ cần không có vấn đề gì thì diễn ra rất nhanh, chưa đầy một tiếng đã hoàn thành.
Bác sĩ Mạc muốn cho bệnh nhân chuyển sang gây mê toàn thân, nhớ đến lời Trương Hoa Diệu dặn, có chút lo lắng bèn lớn tiếng gọi Tạ đồng học ở dưới bàn mổ: "Ngươi qua đây một chút."
Bị bác sĩ Mạc gọi lại, Tạ Uyển Oánh đành không theo chân Đỗ lão sư rút khỏi phòng mổ, cởi găng tay và áo phẫu thuật rồi đi về phía bác sĩ Mạc.
Giúp bác sĩ Mạc cẩn thận giúp bệnh nhân điều chỉnh về tư thế gây mê toàn thân, rồi ở lại bên cạnh bác sĩ Mạc để trông chừng bệnh nhân. Thực ra ở lại trong phòng mổ cũng không tệ, có thể quan sát các thầy khoa tim biểu diễn ở cự ly gần.
Không giống lần trước phẫu thuật nội soi lồng ngực, lần này là phẫu thuật mổ hở truyền thống, bác sĩ phẫu thuật vung đao múa búa, rạch một lỗ lớn trước ngực bệnh nhân, và cả một đoạn xương sườn.
Đỗ Mông Ân đưa tay che mắt lại, có chút không dám nhìn xuống.
"Ngươi sợ à?" Trương Thư Bình tò mò hỏi sao cậu ta lại sợ, dù sao cậu ta cũng là con của bác sĩ, mà lại còn từng nhìn nhiều ca phẫu thuật.
"Không phải sợ, là tim ta đang đập thình thịch." Đỗ Mông Ân nói.
Nhìn phẫu thuật tim có một điểm khác biệt rất lớn so với các ca phẫu thuật khác, đó là, quả tim đang hoạt động giống như một tiểu nhân đang nhảy nhót vui vẻ vậy, nhìn vào khiến trong lòng người hồi hộp.
"Tiểu thúc của ta nói, tim là khởi đầu và cũng là điểm cuối của sinh mệnh." Trương Thư Bình thuật lại lời của lão ta, hai mắt mở lớn mà nói.
Lời của Trương Hoa Diệu tuyệt đối là tinh túy trong sách giáo khoa. Nghĩ mà xem, ban đầu mỗi người ở trong bụng mẹ, tim thai đã là một trong các tiêu chí đánh giá xem thai nhi còn sống hay đã chết.
Bác sĩ khoa tim trong quá trình phẫu thuật làm tim ngừng đập rồi làm tim đập trở lại, cứ như là đang làm phép vậy.
Nghĩ đến những lời miêu tả sự thần thánh của sinh mệnh, những sinh viên y khoa không khỏi sẽ mơ tưởng về hình ảnh thần thánh của bác sĩ. Thế nhưng, Đỗ Mông Ân vừa quay đầu sang, hai mắt nhìn thấy vẻ thanh lãnh khi làm phẫu thuật trên mặt Tạ đồng học, bỗng thấy như một gáo nước lạnh dội lên đầu cậu và Trương Thư Bình, tỉnh táo đến không thể tỉnh táo hơn.
Thần thánh cái gì chứ? Bác sĩ là công việc kỹ thuật, giống như sửa xe, là sửa chữa cơ thể người. Nghiên cứu kỹ lưỡng cơ thể người như một môn công trình học mới là chính đạo, những ảo tưởng về thần thánh chỉ là không tưởng.
Tạ Uyển Oánh nheo mắt lại, chăm chú nhìn nhất cử nhất động của bác sĩ phẫu thuật. Có cơ hội tận mắt chứng kiến cảnh tượng phẫu thuật thế này, nhất định phải học thật tốt, ghi tạc trong lòng.
So với ca mổ lấy thai, phẫu thuật tim cần nhiều thời gian hơn, tiến hành sáu bảy tiếng trở lên là chuyện thường.
Ga tàu hỏa phía tây, một chiếc tàu cao tốc mang đầu chữ Z chạy vào ga.
Cám ơn các bạn đã ủng hộ!!! Chúc các bạn ngủ ngon ~ (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận