Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 2755: [2755 ] không phải ngươi có thể bán làm (length: 3906)

Người này thật là ngốc. Ngụy đồng học lập tức đưa tay che lên trán.
Lâm Hạo đồng học cùng Phan đồng học, Tạ đồng học, Ngụy đại ca bọn họ giật mình nghe thấy, Ngụy đồng học che đầu là đang cười sao?
"Nga nga. Nàng nhận được học bổng quốc gia." Tề Vân Phong lau lau mắt kính.
Xong rồi. Kim chủ ba ba nhất định cho rằng mình mắt mù, muốn chuẩn bị thu hồi học bổng của người này. Ngụy đồng học không nhịn được, đứng dậy muốn chạy vào nhà vệ sinh cười.
Rào một tiếng, ngoài cửa lại truyền đến tiếng xe.
Chị dâu Ngụy đang gọt trái cây lau sạch tay, đi tới mở cửa.
Không bao lâu Ngụy đại ca cùng một đám đồng học vội vàng đứng lên.
Xách hòm thuốc, Tào Chiêu đi vào phòng khách.
Những người khác tại chỗ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tào gia lão nhị: Người đàn ông này đẹp trai đến giống như minh tinh lớn bước ra từ màn ảnh trong phim điện ảnh.
"Tào lão sư, mời ngài ngồi." Ngụy đại ca ôm con trai nhường chỗ ngồi, đồng thời giới thiệu với những người bạn khác: "Hắn là thầy của em trai ta, chủ nhiệm khoa ngoại tim mạch nhi của bệnh viện nhi ở thủ đô."
Đại chuyên gia tới. Một đám người không thuộc giới y học lộ ra vẻ mắt đầy sao.
Chương Tiểu Huệ vừa cảm thấy mặt Tào Chiêu có chút giống ai, thì bóng người ở cửa đi vào khiến tim nàng đập loạn nhịp.
"Tào sư huynh tới." Lâm Hạo là người đầu tiên nhìn thấy người ở cửa lên tiếng.
Tào Dũng sau khi đi đỗ xe để nhị ca vào trước, theo sau bước vào phòng khách. Các bạn học khác nhìn thấy, tào sư huynh nhìn thấy Tạ đồng học nở nụ cười vui vẻ.
"Tào chủ nhiệm." Dương Thiếu Khôn kéo Chương Tiểu Huệ lên nói, "Cô ấy là Chương Tiểu Huệ, cao tài sinh của Quốc hiệp."
Tào Chiêu không hiểu ý gì, quay đầu hỏi em trai: Có chuyện gì?
Tào Dũng trên mặt mờ mịt. Lâm Hạo đồng học bọn họ xác định tào sư huynh hẳn là quên mất hoa khôi trường rồi.
"Tào chủ nhiệm, anh chưa nghe nói sao? Cô ấy là hoa khôi của Quốc hiệp." Dương Thiếu Khôn nói.
Tình huống này quá vượt quá dự liệu của nàng, Chương Tiểu Huệ nghĩ phải làm sao bây giờ.
"Cô ta vừa chỉ ra chỗ vẽ sai của sư muội mình." Dương Thiếu Khôn thấy đối phương không phản ứng tiếp tục nói.
Tào Chiêu không cần nhìn bản vẽ của học sinh mình, Tạ đồng học có bản lĩnh gì hắn là thầy làm sao không rõ ràng, chỉ là trong mắt nổi lên một tia ánh sáng quỷ dị: "Cô ta nói cô ấy vẽ sai?"
Dương Thiếu Khôn không biết chuyện đáp: "Đúng, sư muội cô ấy vẽ sai vị trí mạch máu."
Thấy vẻ mặt này của thần tiên ca ca rõ ràng là muốn nghi ngờ sinh viên y khoa của Quốc hiệp là giả, Phan đồng học bọn họ đều nóng nảy: "Chúng tôi đã sớm muốn nói cô ta nói sai rồi."
"Ai nói sai?" Dương Thiếu Khôn nói, "Cô ấy là sư tỷ của các cậu."
Sư tỷ cái quỷ. Sai kiến thức y học dám không nhận.
Lâm Hạo tình thế cấp bách mà đặt cuốn sổ tay trước mặt Chương Tiểu Huệ: "Đó là bệnh tim bẩm sinh ở trẻ em đại động mạch chuyển vị, vốn dĩ là bị sai."
Một gáo nước lạnh dội từ trên đỉnh đầu xuống, Chương Tiểu Huệ toàn thân toát mồ hôi lạnh, nhớ ra là mình đã sai. Vấn đề là, sao cô dám ngay trước mặt mọi người thừa nhận mình sai mà tự tát vào mặt mình một cái.
Đối diện, Tào Dũng với ánh mắt lạnh như băng đang nhìn cô.
"Tiểu Huệ, em nói rõ ràng với bọn họ." Dương Thiếu Khôn quay người lại nói với Chương Tiểu Huệ.
Chương Tiểu Huệ mặt tái nhợt, nghĩ mở cửa mà chạy.
"Vị tiên sinh này."
Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy là Tạ đồng học đứng ra.
Chương Tiểu Huệ cắn răng đến mức sắp nát miệng.
Điều khiến cô không ngờ là, Tạ Uyển Oánh không phải nói với cô mà là nói với Dương Thiếu Khôn: "Y học không phải là thứ để anh khoe mẽ."
Vị sư tỷ này làm sai kiến thức là có sai, chuyện nào ra chuyện nấy, còn người trước mắt này càng cần phải phê phán hơn.
Sao, tìm bạn gái bác sĩ có thể làm mình thêm hào quang? Y học là ngành chăm sóc người bị thương chứ không phải để anh mang ra khoe khoang.
Sắc mặt Dương Thiếu Khôn thoáng chốc phồng lên đỏ như gan heo.
Cám ơn các bạn đã ủng hộ! ! ! Ngủ ngon nhé các bạn ~ (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận