Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 1965: [1965 ] tỉnh rồi (length: 3984)

Thuật xong, Cảnh Vĩnh Triết đưa bệnh nhân về đến phòng bệnh.
"Tiểu Triết."
Bị mẹ kế gọi một tiếng, Cảnh Vĩnh Triết nhớ sứ mệnh của một bác sĩ, trở về bên giường bệnh hỏi thăm bệnh nhân có chuyện gì.
"Có phải ngươi đang thiếu nợ người ta tiền không?" Vương Thúy hỏi hắn.
Cảnh Vĩnh Triết trước hết chờ xem đối phương hỏi câu này là có ý gì.
"Thiếu nợ người ta không tốt. Ngươi là một thầy thuốc. Ngươi nói cho ta xem ngươi thiếu người ta bao nhiêu. Ta giúp ngươi trả trước." Vương Thúy nói.
Mẹ kế này lại tốt bụng giúp hắn trả tiền ư?
Vương Thúy suy tính sau này mình cần phải dựa vào bác sĩ ở thủ đô để điều trị, muốn dựa vào đứa con trai lớn của nhà họ Cảnh để tiếp tục giúp đỡ. Thêm nữa, hôm nay bà ta thấy các bác sĩ lớn khác đánh giá cao Cảnh Vĩnh Triết, lúc trước ở quê hương không rõ Cảnh Vĩnh Triết đến đây rồi sẽ thế nào. Bây giờ biết rõ tình huống thế này, Vương Thúy nhất định sẽ nghĩ cách lấy lòng để có lợi cho bản thân.
Mẹ kế này tinh thông tính toán, là người rất biết tính toán. Cảnh Vĩnh Triết nhớ đến lời Tạ đồng học nói muốn đối xử với người như quân trộm, liền lên tiếng: "Con là học sinh, cô giúp con trả trước thì coi như tiền đó con trả cho cô." Ý là, cô mà định trả giúp thì đừng hòng nghĩ đến việc đòi lại số tiền này.
"Không sao đâu, số tiền này con không cần trả lại," đã nghĩ sẵn việc lấy lòng, Vương Thúy nhất quyết muốn bỏ tiền ra, "Ta và ba con là người lớn, giúp con trả nợ là lẽ đương nhiên. Lát nữa ta sẽ bảo ba con đi lấy tiền cho con. Nếu như còn có khoản chi nào cần tiền nữa thì cứ đến tìm ta. Con cứ ở lại thủ đô cho tốt, ta và ba con sẽ để mắt tới con."
Ba hắn sẽ không phản đối sao? Ba hắn nổi tiếng là một kẻ keo kiệt bủn xỉn với người nhà.
Không sao, tiền đang nằm trong tay Vương Thúy chứ không phải trong tay ba Cảnh.
Đôi vợ chồng này, tính toán lẫn nhau đến mức cực điểm.
Bởi vậy, ba Cảnh lượn lờ ngoài cửa phòng bệnh sẽ không tính chuyện xông vào ngăn cản Vương Thúy đưa tiền cho con trai lớn.
Tiền của con trai cũng là tiền của ông ta. Thái độ này của Vương Thúy rõ ràng muốn nịnh bợ con trai lớn, điều đó chứng tỏ con trai lớn của ông ta có lẽ thật sự có chút bản lĩnh. Ba Cảnh đâu có ngốc, Vương Thúy bỏ tiền ra để kéo gần quan hệ cha con của bọn họ, vậy thì ông ta sẽ được lợi.
Cảnh Vĩnh Triết chịu sự phê bình dạy dỗ của thầy cô và bạn bè xong, đầu óc cũng trở nên linh hoạt hơn, không còn chỉ biết tức giận nữa. Hai người này đã tự dưng dâng tiền tới, hắn nhất định phải cầm, người ta muốn lấy lòng hắn thì cứ để cho người ta lấy lòng. Dù sao thì những người này phạm tội cũng chưa đến mức phải đi tù, không bằng để bọn họ cắt da xẻ thịt ra thì tốt nhất.
"Con thiếu người ta sáu vạn." Cảnh Vĩnh Triết nói ra một con số rõ ràng. Trong mấy chữ này bao hàm cả phần nợ của hai người này đối với em trai và mẹ của hắn.
"Thiếu nhiều như vậy ư." Vương Thúy giật mình một thoáng.
"Dạ. Ở thủ đô chi tiêu nhiều lắm." Cảnh Vĩnh Triết nói xong, liền im lặng chờ xem đối phương định dùng cách nào để lấy lòng hắn.
Ba Cảnh bước vào, định nói gì đó.
Vương Thúy ngăn ba Cảnh lại, nói với Cảnh Vĩnh Triết: "Không sao đâu. Tiền này ta với ba con có. Sáu vạn có đủ không, nếu không đủ thì thêm."
Bị Tạ đồng học nói trúng phóc, mẹ kế này của hắn còn để ý tới mạng hơn cả ba hắn, muốn giữ mạng thì có bao nhiêu tiền cũng sẽ mang ra.
"Cô cảm thấy có thể thêm được bao nhiêu thì thêm bấy nhiêu." Cảnh Vĩnh Triết tuyệt đối không từ chối chuyện đối phương hào phóng mở hầu bao, nói xong rồi xoay người bỏ đi, còn chuyện cuối cùng hai người họ cãi nhau hay không thì kệ họ, chẳng liên quan gì đến hắn.
Tạ Uyển Oánh đi ngang qua phòng bệnh liếc một cái, thấy Cảnh đồng học giờ đối phó với lũ bại hoại quá dư dả, trong lòng yên tâm.
Về đến văn phòng của thầy, đúng lúc nghe thấy thầy Đỗ nhận được điện thoại báo cáo từ ban xét nghiệm quốc gia.
Mẫn a di đã tỉnh táo lại.
Trước đó đã có tin tức nói ý thức bệnh nhân dần dần tỉnh táo, còn hôm nay thì người đã hoàn toàn tỉnh táo, có thể trả lời câu hỏi của người khác.
Cám ơn mọi người đã ủng hộ!!! Chúc mọi người ngủ ngon~ (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận