Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3032: [3032 ] áp lực lớn (length: 3875)

Bởi vì đột nhiên xen vào vấn đề y học, bầu không khí trên bàn cơm trở nên nghiêm túc.
Cậu bé Tào Trí Nhạc giỏi nhìn mặt đoán ý thấy tâm tình các đại nhân không tốt lắm, không dám lớn tiếng nói chuyện, đôi đũa nhỏ trong tay phối hợp lại, lặng lẽ chỉ huy tam thúc bảo gắp thức ăn.
Đoạn Tam Bảo mệt đến quá sức, tốt giọng nói với cậu bé: "Trí Nhạc, con ăn chậm một chút được không, ta sợ con lại nghẹn."
Mắt ti hí liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, cậu bé Tào Trí Nhạc tính giờ cho biểu thúc: "Chú lột một con tôm mất hai phút."
Phụt. Đào thúc thúc ngồi đối diện vốn đang cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc dẫn đầu bật cười.
Anh bạn Đoạn Tam Bảo tính tình tốt không thể không phản bác lại cậu bé Tào Trí Nhạc: "Con ăn một con tôm có thể mất năm phút, Trí Nhạc."
"Con sẽ bị nhị thúc phê bình ăn quá chậm, tam thúc bảo." Tào Trí Nhạc đáp lời.
Rất tốt, cậu bé này một lời một câu đều logic online.
"Mọi người đều đang nói chuyện phiếm, chỉ có một mình con đang cố ăn tôm, con thấy con không xấu hổ sao?" Đoạn Tam Bảo lại hảo hảo khuyên nhủ cậu bé vài câu.
"Con có nghe mọi người nói chuyện." Cậu bé Tào Trí Nhạc dựng cái tai nhỏ lên ra vẻ.
"Con nghe hiểu bọn họ nói cái gì sao?"
Đại nhân không thể nghi ngờ chỉ số IQ của một đứa trẻ thông minh. Cậu bé Tào Trí Nhạc đáp: "Thầy giáo dạy học sinh, học sinh phải nghe lời."
Dự tính không ai có thể nói lại thắng được đứa trẻ này. Chỉ có thể chờ cậu bé tự mình sơ hở mà thôi.
Chưa được bao lâu, anh bạn Đoạn Tam Bảo kêu lên một tiếng the thé: "Tào Trí Nhạc, tay con bắt chỗ nào vậy?"
Khuôn mặt nhỏ của Tào Trí Nhạc ngơ ngác, nhớ lại mình bắt chân vịt ăn móng vuốt nhỏ chưa lau sạch lại đi bắt tóc mình.
"Tóc con dơ hết rồi." Kiểm tra xong gáy đứa bé toàn là vị nước tương, đại bảo mẫu Đoạn Tam Bảo mau ôm lấy cậu bé đi vào phòng tắm.
Trẻ con sáu tuổi dù thông minh đến đâu cũng là như vậy.
Toàn trường các nam nữ độc thân sớm cảm nhận được cuộc sống có con cái sau này, y như Đoạn Tam Bảo đến tám chín phần mười.
"Đừng lo lắng." Chu Hội Thương nói với các nam nữ độc thân, "Chỉ là tắm rửa cho trẻ con thôi. Ta chùi mông thay tã giặt quần áo cho trẻ con, đến trước khi đi ngủ toàn làm những việc này."
Lý Hiểu Băng che mặt, lời này của lão công không giống trấn an mà ngược lại là đang dọa các nam nữ độc thân ở hiện trường, nhỏ giọng nói với lão công: "Anh lại nói nữa là họ sợ đấy."
"Ít nhất Tào Dũng không sợ." Chu Hội Thương tin tưởng vào bạn học cũ một lòng muốn yêu đương kết hôn của mình.
Thấy sư huynh Tào vào trong phòng giúp lấy quần áo cho con, Tạ Uyển Oánh đứng dậy muốn giúp một tay, biết giống như sư huynh Chu nói cho trẻ con tắm rửa gội đầu là một chuyện khá phiền phức.
Tào Dũng đi ra lúc vẫy tay với nàng, bảo nàng cùng mọi người tiếp tục ăn cơm, bảo đảm nói: "Nhanh thôi."
"Nhanh sao? Phải mất nửa giờ trở lên ấy." Chu Hội Thương lấy kinh nghiệm làm ba ba của mình suy đoán bạn học cũ đang khoác lác.
Là ai nổ, lập tức sẽ biết kết quả.
Tiếng nước nóng ào ào trong phòng tắm không đến năm sáu phút sau, đứa bé được quấn khăn tắm lớn được bế ra.
"Không phải chứ?" Chu Hội Thương đỡ kính, nhất quyết đứng dậy vào phòng xem tình hình, "Bọn họ có tắm rửa sạch sẽ cho con không?"
"Đừng nhìn." Lý Hiểu Băng kéo kéo lão công, bảo hắn đừng tự vả mặt mình.
Lão công ngốc, so cái gì với một đám người nhà Tào toàn đại lão bao gồm cả đại lão khoa nhi ở bên trong.
Tạ Uyển Oánh lần này lại nhớ đến lời của cậu bé Tào Trí Nhạc "Tam thúc con rất biết làm ba", không hiểu sao khiến nàng cảm thấy áp lực lớn. Lại đi đến cửa phòng, thấy sư huynh hai ba cái liền lau khô cho đứa bé rồi mặc quần áo, động tác thành thạo tự nhiên.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận