Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3362: [3362 ] không đúng lắm (length: 3906)

Tiến vào phòng làm việc của thầy thuốc, nhìn thấy bệnh nhân kiểm tra ảnh chụp cùng báo cáo được gác trên bảng đèn trong phòng làm việc, đèn bảng phát ánh sáng trắng, một nhóm thầy thuốc vây quanh trước đèn tỉ mỉ khám xét.
Sau khi đã nói qua về nguyên lý của fMRI, có thể biết bây giờ các thầy thuốc này đang nghiên cứu đường đi dây thần kinh trong não bệnh nhân có hoạt động hay không, giống như việc nghiên cứu đường dây điện có dòng điện chạy qua hay không.
Đến gần đám người, bác sĩ Đường gọi những đồng nghiệp phía trước: "Bác sĩ Tào đến rồi, mọi người tránh ra một chút, để bác sĩ Tào bọn họ xem ảnh chụp của bệnh nhân."
Đại lão ở thủ đô đến rồi. Đám bác sĩ ở đây lập tức mở ra một lối đi.
Tào Dũng dẫn người đi đến, đứng ở trước bảng đèn.
Đã nói ở đây là tỉnh ngoại thương tam giáp cao cấp, máy móc là hàng nhập khẩu tân tiến nhất, kết quả kiểm tra chắc chắn tương đối rõ ràng chính xác.
Nghĩ rằng các bác sĩ vừa đứng quan sát ảnh chụp ở đây hẳn có thể nhìn ra điều gì. Tào Dũng và những người khác nghĩ trước hết nghe các bác sĩ ở đây nhận xét. Đợi nửa khắc, bao gồm cả bác sĩ Đường, những người ở đây đều không lên tiếng. Có thể thấy, đám người này toàn đang đợi cơ bắp kỹ thuật xuất sắc của quốc hiệp.
Đừng quên đây là Bệnh viện trực thuộc số 1 của Học viện Y học Trọng Sơn, xếp hạng trong top mười tam giáp của cả nước, nổi danh hơn so với các bệnh viện tam giáp bộ phận ở thủ đô. Tỷ như tam thứ hạng ở Bắc Đô còn lạc hậu so với bệnh viện này. Viện y tế chuyên khoa hàng đầu quốc gia không tham gia vào bảng xếp hạng tam giáp tổng hợp này. Các đồng nghiệp ở đây quá đỗi xảo quyệt.
"Bác sĩ Tào, các vị có ý kiến gì không?" Bác sĩ Đường dẫn đầu hỏi ý kiến của bọn họ.
Vào lúc này, cửa phòng làm việc lại có thêm một người bước vào. Những người khác quay đầu lại, bác sĩ Đường nhận ra người, ra hiệu: "Tiểu Lỗ, đồng học của cô, phải không?"
Đều biết hắn là Khổng Vân Bân, bạn học cấp ba của nàng, đành phải bước đến, đứng cạnh bác sĩ Đường, không nói gì cũng không nhìn ai.
Trong lòng Khổng đồng học không vui cũng có thể đoán được.
Tạ đồng học đến, nói là lợi hại, kết quả lại không đến giúp bọn họ chia sẻ vụ việc của thầy Lưu, bản thân mình lại đoạt công lao của lớp trưởng cứu người để đưa tin. Bây giờ, Tạ đồng học lại muốn chủ động chen chân vào khoa ngoại thần kinh của hắn, thật không biết mục đích là gì.
Bác sĩ Đường chỉ thuận miệng hỏi một câu, dường như có nghe giữa các đồng học của bọn họ có chút vấn đề. Bây giờ nhìn đúng là như vậy, ông ta sẽ không hỏi về chuyện này nữa, quay đầu, tiếp tục chờ đợi ý kiến cao minh của Tào Dũng.
Luận về việc đọc báo cáo kiểm tra hình ảnh loại này, trong đám người của bọn họ, người giỏi nhất chắc là Tạ đồng học cùng Tống bác sĩ.
Cân nhắc đến việc Tống bác sĩ không thích mở miệng nói chuyện, Tạ Uyển Oánh chỉ có thể lại một lần nữa đại diện nói: "Các vị làm cái kiểm tra này nhìn có vẻ không đúng lắm."
Nghe này, Tạ đồng học giống như một cây gân cố tật tái phát, đột ngột trực tiếp nói ra kết quả trước mặt mọi người.
Mỗi lần Tạ đồng học một cây gân nói chuyện, có thể nổ người ta.
Đám người này vốn im lặng chờ đợi quốc hiệp nói chuyện, bây giờ bị nổ cho thì không thể không lên tiếng. Bởi vì cái nổ này đã nổ cho đám người của bọn họ phải ngơ ngác hết cả lũ.
Lại trực tiếp nói bọn họ làm sai kiểm tra cho bệnh nhân?
"Chúng tôi làm cho cô ấy là fMRI không sai mà." Bác sĩ Đường lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, nghĩ vị cao tài sinh của quốc hiệp Tạ bác sĩ này, không lẽ ngay mấy chữ lớn trên báo cáo kiểm tra fMRI cũng không hiểu.
Khi bác sĩ Đường phản bác, các bác sĩ trong viện đều đồng loạt nhíu mày xì xào, cũng không thể tưởng tượng nổi như bác sĩ Đường.
"Các vị cụ thể đã làm kiểm tra này cho bệnh nhân như thế nào, trực tiếp đẩy bệnh nhân vào máy quét não vậy thôi sao?" Tạ Uyển Oánh hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận