Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1437: Bác sĩ nha khoa càng lo lắng



Chương 1437: Bác sĩ nha khoa càng lo lắng




Chương 1437: Bác sĩ nha khoa càng lo lắng
Bác sĩ Chu nhất thời hơi ngại ngùng, vội quay mặt đi.
Dường như giáo sư Lưu không nhớ rõ họ tên cụ thể, quay đầu lại đột ngột hỏi bác sĩ Chu: Bạn gái cậu ở khoa nào của bệnh viện chúng tôi vậy?”
“Cô ấy là bác sĩ khoa nội hô hấp của Quốc Hiệp.” Bác sĩ Chu nhỏ giọng đáp.
“Tên gì?” Giáo sư Thẩm hiếu kỳ hỏi.
Trong đầu Tạ Uyển Doanh hiện lên dáng vẻ của giáo sư mới.
“Là bác sĩ Tân Nghiên Quân.” Bác sĩ Chu đáp lại.
Bạn trai của giáo sư Tân. Tạ Uyển Doanh tranh thủ thời gian cùng mọi người dùng hai mắt dò xét đối phương một lượt.
Bác sĩ Chu bị mọi người nhìn tới mức muốn chui xuống đất.
Giáo sư Lưu đeo bao tay, thuận tiện qua giáo sư Lỗ kiểm tra hàm răng, nhất trí với ý kiến của giáo sư Thẩm rồi đưa ra kết luận, Trương Hoa Diệu lên tiếng: “Chiếc răng khôn này của cô ấy không nhổ…thì…trị liệu cũng không hiệu quả.”
“Bây giờ có thể nhổ không?” Trương Hoa Diêu hỏi.
“Nhổ thì vẫn nhổ được. Chụp tấm phim nhỏ, tôi xác định tình trạng hàm răng dưới, nhanh tay một chút, tiêm thuốc tê trong nháy mắt thôi.” Giáo sư Lưu lộ rõ vẻ tin tưởng.
Giáo sư Lỗ nghe xong liền sảng khoái: “Nhổ đi nhổ đi, nghe lời bác sĩ.”
Trương Hoa Diệu vỗ nhẹ hai cái lên vai mẹ: Đừng nên quá kích động.
Giáo sư Thẩm nói thầm với Lưu Vụ về tình hình trái tim của bệnh nhân. Lưu Vụ nghe xong, hỏi Trương Hoa Diệu: “Giáo sư Lỗ có ngừng tim lúc trong phòng phẫu thuật không?”
“Vâng.”
“Hiện tại đang dùng máy trợ tim?”
“Máy trợ tim tạm thời được cài đặt, chỉ cần rút ra thì nó sẽ tạo nhịp tim vĩnh viễn.”
“Tức là nói bây giờ cô ấy đang bị tắc đường dẫn truyền cấp độ ba sao? Tỷ suất tâm thất là bao nhiêu?”
“Tỷ lệ tim đập trong cơ thể cô ấy là hơn sáu mươi lần.”
“Nói như vậy, bệnh tình của cô ấy chỉ tạm thời trong giai đoạn phẫu thuật?”
“Có khả năng này. Cho nên bước tiếp theo là chụp mạch tim của cô ấy.”
“Cô ấy đã làm giá đỡ?”
“Phải, làm lúc nào vậy?”
“Khá lâu rồi.”
Truy tìm rộng ra, bác sĩ nha khoa còn lo lắng hơn bác sĩ tim mạch, phải tìm hiểu đầu đuôi ngọn ngành bệnh tình của bệnh nhân rõ ràng.
“Bác sĩ Lỗ muốn nhổ cái răng này, tiến vào phòng phẫu thuật nhổ dưới sự giám sát của điện tâm đồ. Đồ dùng hỗ trợ phải chuẩn bị thật tốt.” Lưu Vụ cẩn thận giải thích chuyện lạ.
“Ai da.” Giáo sư Lỗ than thở ra miệng. Nhổ khối răng đều cần vào phòng phẫu thuật.
Cái răng này lại không nhổ được.
“Nếu không chụp động mạch vành sau đó mới mổ?” Trương Hoa Diệu chỉ có thể cân nhắc đến nước đó.
“Hiện tại cái răng đau này của cô ấy có thể chịu được không?”
Nhịn không được, giáo sư Lỗ lắc đầu bất lực.
Mấy bác sĩ đều khó cân nhắc,cố hết sức cân bằng các loại nguy hiểm.
Cuối cùng, Lưu Vụ nói: “Cứ chụp X-quang trước, sau khi xong sẽ nhìn ra nhiều thứ hơn.”
Trương Hoa Diệu vốn không muốn nhổ răng trước mặt mẹ, nhìn khuôn mặt đau khổ của mẹ, nói với hai đồng nghiệp nha khoa: “Các ông xem xem có thể giải quyết vấn đề đau này của cô ấy trước được không. Nếu các bác sĩ tim mạch cần tôi tới giúp đỡ, cứ việc mở lời.”
“Để giáo sư Thẩm tiêm thuốc cho cô ấy trước, khống chế triệu chứng viêm lợi cấp tính.” Lưu Vụ nói, lại nhìn bản thân bệnh nhân kiên nhẫn nói: “Nhổ răng cần chờ đến thời kỳ khẩn cấp. Đến lúc đó có thể giải quyết, sau này sẽ không còn đau nữa.”
Trị liệu răng miệng cần có thời gian, nếu bác sĩ mắc bệnh như vậy, trước hết cần lên kế hoặc sắp xếp càng chu đáo càng tốt, không loại trừ khả năng phải lùi phẫu thuật, không thể gấp gáp được. Tạ Uyển Doanh ở hiện trường đã học được rằng giáo sư lớn tuổi cũng có lúc bất đắc dĩ.
Sau khi chụp X-quang xong, nếu như chứng minh là tim mạch có vấn đề cần mổ, đều là nên trị liệu răng trước. Vì vậy, có thể chụp X-quang trước, nhưng mà chụp xong cũng có tồn tại nguy hiểm khác.





Bạn cần đăng nhập để bình luận