Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 117 - Phòng cấp cứu quá tải (4)



Chương 117 - Phòng cấp cứu quá tải (4)




Bác sĩ Giang tuổi đã ngoài ba mươi, khỏe khoắn hơn Hoàng Chí Lỗi, người ta nói rằng anh là bác sĩ điều trị chính của khoa Ngoại tổng quát số 1 và khoa cấp cứu theo ca trực.
Hầu hết các khoa cấp cứu ở các bệnh viện trong nước đều có bác sĩ từ nhiều khoa khác nhau đến cấp cứu theo ca, rất ít nơi có bác sĩ trực cấp cứu.
Ngoại tổng quát là một khái niệm rất chung chung, có thể chia thành nhiều chuyên khoa nên người bình thường đa phần đều không hiểu, khoa Ngoại tổng quát khám những bệnh này như thế nào, sao không khám những bệnh khác, có những khi lại chẳng thấy khám gì. Nguyên nhân chính cũng là từ khi các khoa thực hành của bệnh viện tự chịu trách nhiệm về lãi lỗ thì sự cạnh tranh trên thị trường rất khốc liệt, cho nên thỉnh thoảng họ lại thực hiện nghiệp vụ ở các khoa khác để giành lấy bệnh nhân.
Ở giai đoạn này, Ngoại tổng quát số 1 và Ngoại tổng quát số 2 của Hiệp hội Y khoa Quốc gia được chỉ định chủ yếu phẫu thuật phổ biến về hệ tiêu hóa, Ngoại tổng quát số 3 là ngoại khoa phẫu thuật liên quan đến gan mật nổi tiếng nhất của Hiệp hội, Ngoại tổng quát số 4 là ngoại khoa hậu môn trực tràng, Ngoại tổng quát số 5 là ngoại khoa Tiết niệu, Ngoại tổng quát số 6 là liên quan đến tuyến giáp, ngực và cổ, Ngoại tổng quát số 7 là ngoại khoa liên quan đến bỏng và Ngoại tổng quát số 8 là ngoại khoa về mạch máu. Nhân tiện, còn có một ngoại khoa rất nhỏ, bao gồm các công việc liên quan đến ngoại khoa chỉnh hình, ngoại khoa bàn tay và các khoa khác. Với rất nhiều ngoại khoa, không có gì lạ khi một tòa nhà phẫu thuật chuyên biệt phải được thành lập.
Không giống như Khoa Ngoại thần kinh, Khoa Ngoại tổng quát số 1 có tới mười một bác sĩ tham gia, và mức độ cạnh tranh giữa các đồng nghiệp lớn đến mức không thể tưởng tượng được. “Hồi đó, em đi theo khoa ngoại thần kinh thì tốt rồi.” Bác sĩ Giang nói với Hoàng Chí Lỗi: “Ở lại khoa giải phẫu thần kinh không dễ đâu. Ai cũng đều biết ở đó có nhiều thứ tuyệt vời.”
Có rất ít bác sĩ thuộc khoa phẫu thuật thần kinh, vì ở đây tương đối dễ dàng để thăng chức hoặc nổi tiếng. Trong toàn bộ Hiệp hội, bất kể nội khoa, ngoại khoa, hay bất cứ phòng khoa nào thì ngoại khoa thần kinh đều có số lượng người ít nhất. Phẫu thuật thần kinh là đỉnh cao của các ngoại khoa, và yêu cầu đặc biệt cao.
“Thực sự phải nói rằng đó đều là nhờ đàn anh của em.” Hoàng Chí Lỗi thẳng thắn cho rằng anh ở lại khoa ngoại thần kinh cũng là do Tào Dũng giúp đỡ rất nhiều.
“Là Tào Dũng sao.” Bác sĩ Giang chỉ biết thở dài thán phục: “Nghe nói cậu ấy đã trở về nước.”
“Anh ấy mới trở về ngày hôm qua, chẳng ai biết anh ấy về cả. Em cũng mới biết anh ấy về lúc anh ấy gọi điện cho em ở bệnh viện.” Hoàng Chí Lỗi nói.
"Em thật may mắn. Các đàn em bên dưới em đang gặp rất nhiều khó khăn." Bác sĩ Giang thì thào.
Hoàng Chí Lỗi đã ở lại Hiệp hội Y khoa Quốc gia từ hơn ba năm trước, đó cũng là năm Tạ Uyển Doanh và mấy người bọn họ vào trường. Vào thời điểm đó, số lượng nghiên cứu sinh, tiến sĩ y học trong nước rất ít, không mọc lên như nấm giống như hiện nay.
Tất cả những người hành nghề y đều biết rằng cuộc cạnh tranh gay gắt về việc làm trong ba bệnh viện hàng đầu dành cho sinh viên y khoa sẽ chỉ ngày càng khốc liệt, và sẽ không bao giờ suy giảm.
Giống như Hiệp hội Y khoa Quốc gia, có rất nhiều nghiên cứu sinh được viện đào tạo tốt nghiệp hàng năm, ai cũng muốn ở lại bệnh viện liên kết của trường họ. Vì những bệnh viện liên kết của trường là những bệnh viện hàng đầu trên cả nước.
Những sinh viên học lớp tám năm không có lợi thế việc làm gì đặc biệt, lại là những học sinh đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh đại học, sau khi học xong khó có thể nói có phải là học sinh ưu tú hay không. Đặc biệt là ở khoa ngoại vì khoa ngoại cần sử dụng đến nhiều kỹ năng phức tạp. Đối với những sinh viên học tám năm không ở lại bệnh viện, để duy trì tỷ lệ có việc làm, trường đã để một số sinh viên y khoa khó tốt nghiệp vào làm trong phòng nghiên cứu của trường.
Tuy nhiên cũng có một ngoại lệ, ví dụ như người như Tào Dũng, có tài năng vượt trội, hoàn toàn không sợ đến việc không ai muốn, ngược lại các đơn vị sẽ dùng những cách thức đặc biệt để thu hút nhân tài.
Sau nhiều năm như vậy, ngoài Tào Dũng ra, trong số những sinh viên học lớp tám năm, cuối cùng cũng có thêm một thiên tài ngoại khoa nữa sao? Sau những gì xảy ra đêm qua, tất cả những gì anh nghe thấy trong bệnh viện cứ hiện lên trong đầu. Bác sĩ Giang liếc Tạ Uyển Doanh, nghĩ xem rốt cuộc nữ thực tập sinh này có điểm gì đặc biệt.
Khi hai vị tiền bối trong phòng khám đang nói chuyện, Tạ Uyển Doanh đang suy nghĩ về việc đứa trẻ nhờ và chú ý đến tình hình của ba Lưu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận