Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 128 - Quyết định của các tiền bối (3)



Chương 128 - Quyết định của các tiền bối (3)




Bác sĩ Lâm cầm lấy điện thoại di động, trước hết lấy lại sự tỉnh táo, anh phải xử lý bệnh nhân trước rồi mới đi tìm người nào đó tính sổ.
Gọi điện thoại cho khoa phẫu thuật tim, bác sĩ Lâm quay đầu thương lượng với Chu Hội Thương: “Trực tiếp chuyển người qua khoa phẫu thuật tim của các cậu đi. Dù sao tim cũng ngừng đập, chắc hẳn là rất nghiêm trọng.”
“Khoa nội tim mạch các ông không làm chiếu chụp trước sao?” Chu Hội Thương đưa ra ý kiến phản đối.
Lúc này bác sĩ Lâm mới nói lại những gì bác sĩ Giang nói: “Anh ta nghi ngờ bệnh nhân có thể bị bệnh ba nhánh mạch vành.”
“Không phải tôi, mà là em ấy.” Bác sĩ Giang dở khóc dở cười làm rõ.
Lại là em ấy. Chu Hội Thương nhanh chóng hỏi Tạ Uyển Doanh: “Sao em lại đưa ra kết luận này? Làm thế nào em có thể nghi ngờ rằng bệnh nhân là bị bệnh ba nhánh mạch vành?”
Mới vừa rồi Tạ Uyển Doanh chỉ đứng bên cạnh nghe cuộc nói chuyện, hiện tại nhìn thấy hồ sơ bệnh án của bệnh nhân, càng thêm tin tưởng hoài nghi của mình, nói với các tiền bối: “Không phải đoạn ST bình thường bị thấp, là phân đoạn ST lan rộng bị thấp, hiện tượng này cũng không phổ biến. Nếu các bậc tiền bối chú ý đến các bài báo được quốc tế xuất bản gần đây, các học giả nước ngoài đã thử kết luận liệu đây có phải là một sự thay đổi điển hình của sự thiếu máu cục bộ do tắc nghẽn nghiêm trọng của động mạch chính bên trái hay là do mắc bệnh ba nhánh mạch vành nghiêm trọng.”
Nghe cô nói xong, bác sĩ Lâm và Chu Hội Thương mới nhớ tới quan điểm y học quốc tế gần đây đúng là có tồn tại bài báo như vậy.
“Bệnh nhân đã bị ngừng tim, đây là một thay đổi lâm sàng tương đối hiếm, có thể không chỉ bị ba nhánh mạch vành mà còn có khả năng bị dị dạng động mạch vành. Can thiệp theo cách này rất nguy hiểm, tốt hơn là làm phẫu thuật bắc cầu nối động mạch vành. Nếu làm phẫu thuật đặt stent động mạch vành can thiệp không thành công rồi lại đưa đi phẫu thuật bắc cầu sẽ tương đương với việc mất đi thời cơ cấp cứu vàng.” Tạ Uyển Doanh trả lời thêm.
Bác sĩ Lâm và Chu Hội Thương mặt đối mặt, lại hỏi cô: “Em có biết bệnh ba nhánh mạch vành là gì không?”
Bác sĩ Giang và Hoàng Chí Lỗi đã nhìn ra: Hai chuyên gia này, rõ ràng là cảm thấy hứng thú với thực tập sinh nên mới không ngừng đặt câu hỏi.
“Ba nhánh mạch vành là ba mạch máu cung cấp máu quan trọng nhất của tim, động mạch vành phải, động mạch vành liên thất trước, động mạch vành mũ đều xảy ra tổn thương tương đối nghiêm trọng, mức độ hẹp mạch máu có thể đạt trên 70%.” Tạ Uyển Doanh nói.
“Có biết vị trí giải phẫu của ba mạch máu ở đâu không?”
Nhạc Văn Đồng đứng đối diện cô, khi nghe thấy vấn đề này của hai giáo viên chuyên ngành, đều toát mồ hôi hột.
Cứ kiểm tra như vậy, sinh viên y khoa nào cũng đừng hòng chống đỡ.
Tạ Uyển Doanh phạch một cái, nhanh chóng lấy ra quyển sổ tay từ trong túi áo blouse của mình, tốc độ cực nhanh mở ra một trang giấy trắng, rút ra một cây bút, nhanh chóng vẽ trên giấy trắng!
Tốc độ vẽ của cô thật đáng kinh ngạc, cô đã vẽ ra một sơ đồ trái tim chính xác chỉ với vài nét bút.
“Được rồi!” Chu Hội Thương và bác sĩ Lâm đồng thanh kêu cô dừng bút.
Còn kiểm tra cái gì, không cần kiểm tra, kiểm tra nữa cũng nhất định là một trăm điểm.
Chẳng qua là bọn họ đang xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên muốn kiểm tra sinh viên? Có thể là gặp phải học sinh thông minh như vậy nhịn không được rất muốn kiểm tra, thay vì nói là kiểm tra, không bằng nói rằng bọn họ là đang cùng kỳ tài y học tiềm ẩn nói chuyện.
Vừa mới gọi điện thoại qua không được, hiện tại khoa phẫu thuật tim gọi lại. Bác sĩ Lâm vừa nghe đối phương nói xong, sắc mặt nghiêm túc hỏi Chu Hội Thương: “Khoa phẫu thuật tim các cậu có phải là không còn giường bệnh đúng không?”
“Hẳn là như vậy.” Chu Hội Thương đối với việc này nghĩ cũng không cần nghĩ, hiện tại khoa nào mà chẳng kín giường bệnh.
“Sau khi phẫu thuật đi ICU? Nhưng theo như tôi biết thì ICU không còn giường.” Bác sĩ Lâm nói: “Trừ khi bệnh nhân ở cũ ở ICU đã đỡ hơn có thể chuyển xuống phòng bệnh khác của khoa cậu để nhường giường trống cho ông ấy, khoa các cậu cũng phải có giường mới được.”
Không còn giường bệnh sao? Ba Lưu sau khi phẫu thuật phải làm sao?
Nhạc Văn Đồng luôn đứng bên cạnh đang không biết mình có thể làm gì, đột nhiên nghĩ đến bệnh nhân của mình vẫn còn ở bên ngoài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận