Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3243: [3253 ] gặp mặt (length: 4022)

Tạ Uyển Oánh: . . . Tào sư huynh đây là cho rằng có Đàm lão sư quản nàng sẽ không xảy ra chuyện lớn, ai bảo nàng cứ như mang cái số đụng chuyện lớn vào người.
Tử thần thích nhất tìm bác sĩ trẻ tuổi. Tiểu Tôn lão sư nói lời quá kinh điển trong lâm sàng rồi, sẽ không sai đâu.
Những chuyện khác hắn tạm thời không tiện nói. Bà nội và nàng chưa chạm mặt, bà vẫn chưa nói muốn gặp nàng.
Ngày thứ hai, Tào sư huynh chưa đến, không biết công việc gì được sắp xếp, Tạ Uyển Oánh và bạn học Phan quyết định đi theo Đàm lão sư và Thi Húc lão sư muốn tham gia hội nghị giao lưu về phẫu thuật nội soi bụng. Tống bác sĩ muốn ngủ nướng, những người khác không ai làm phiền hắn.
Cùng Đàm lão sư và thầy Thi cùng nhau đón taxi đi đến địa điểm tổ chức hội nghị giao lưu. Khác với lịch trình một tuần của bọn họ lần này, đại đa số các hội nghị y học thường rất ngắn, như hội nghị giao lưu phẫu thuật gan mật tụy lần trước, thường chỉ kéo dài hai ba ngày để tránh chiếm quá nhiều thời gian làm việc sau giờ hành chính của bác sĩ.
Hội nghị giao lưu về phẫu thuật nội soi bụng tổng cộng chỉ diễn ra trong hai ngày, Đàm lão sư và thầy Thi sẽ lập tức trở về sau hai ngày hội nghị.
Vì công việc, ai cũng muốn nhân cơ hội cơ quan, công ty trả chi phí đi lại để thuận tiện đi du lịch ở vùng khác. Nhưng mà, qua những gì đã kể trên, có thể thấy loại chuyện này là điều gần như không thể đối với bác sĩ.
Cái duy nhất có thể "cọ" chỉ còn lại đồ ăn ngon. Trên đường đi xe, thầy Thi Húc lại hỏi Tạ Uyển Oánh về đặc sản quê nhà cô.
"Chỗ chúng em thích làm đồ ăn chú trọng sự tươi ngon, ăn hải sản tương đối nhiều, gia vị thì ít." Tạ Uyển Oánh giới thiệu đơn giản cho thầy.
"Bữa trưa đi ăn ở đâu thì ngon?"
"Em mời thầy Đàm và thầy Thi ăn cơm ạ." Tạ Uyển Oánh nghĩ đến việc mình vừa có thể báo đáp ân tình, liền nói.
Đàm Khắc Lâm lập tức liếc mắt ý vị sâu xa về phía cô: Em nghĩ mời ta ăn cơm được sao?
"Em chưa đi làm, không lương, lấy gì mà mời bọn anh ăn cơm." Thầy Thi Húc lập tức chỉ đích danh phê bình cô, nhưng đến cuối câu lại đột nhiên chuyển sang hỏi: "Em nghĩ xem công việc đã có chỗ làm chưa? Muốn làm việc ở bệnh viện nào?"
Thầy cô tinh mắt ghê, Tạ Uyển Oánh nhất thời không dám hé răng.
Đến hội trường trao đổi hội nghị, gặp được người quen là chuyện quá đỗi bình thường.
"Bác sĩ Đàm."
"Đúng là bác sĩ Đàm đến rồi."
Chỉ thấy rất nhiều đồng nghiệp chạy tới vây xem đại lão nội soi bụng nổi tiếng nhất cả nước.
Tạ Uyển Oánh và Phan Thế Hoa tự giác lùi ra ngoài vòng, ngắm nhìn Đàm lão sư biến thành động vật quý hiếm trong sở thú.
Mọi người chen chúc nhau bắt tay và trò chuyện rôm rả với Đàm lão sư, bầu không khí náo nhiệt vô cùng.
Giữa những âm thanh đó bỗng vang lên một giọng nói khác thường, không phải với Đàm lão sư mà là vì phát hiện ra nàng ở đây, nói: "Là Tạ Uyển Oánh."
Ai đó, lại gọi thẳng tên cô ra?
Có người hỏi, có người trả lời: "Bạn học cấp ba của tôi. Không biết có phải là cô ấy không, tôi đến hỏi xem sao."
Không bao lâu thấy một người trẻ tuổi mặc áo lam, vóc người hơi gầy nhưng có tướng mạo khá bảnh bao từ trong đám đông đi ra, đi thẳng đến trước mặt cô.
Tạ Uyển Oánh nhìn kỹ khuôn mặt người kia rồi chợt nhận ra: Là bạn học Tằng Vạn Ninh.
"Triệu Văn Tông vừa nói chuyện qua điện thoại với tôi tối qua, bảo có thể em sẽ đến. Không ngờ ở đây lại thật sự gặp được em." Tằng Vạn Ninh hỏi cô, "Em cũng đến tham gia hội nghị học thuật à? Đi cùng thầy nào thế?"
Câu hỏi này khiến Tạ Uyển Oánh nhất thời không biết trả lời ra sao. Lần này cô ra ngoài chủ yếu là đi cùng Tào sư huynh, muốn tham gia hội nghị khoa ngoại thần kinh chứ không phải nội soi bụng hôm nay.
"Tôi nhớ hình như em ở Quốc Hiệp, vậy đi cùng thầy của Quốc Hiệp sao?" Hỏi đến đây, ánh mắt Tằng Vạn Ninh lộ vẻ kinh ngạc, theo bản năng quay đầu nhìn về phía đại lão Đàm Khắc Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận