Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 1218: Người nhà bệnh nhân thiếu kiên nhẫn



Chương 1218: Người nhà bệnh nhân thiếu kiên nhẫn




Chương 1218: Người nhà bệnh nhân thiếu kiên nhẫn
"Con gái bà ấy không muốn cho bà ấy nằm viện." Y tá vụng trộm ghé vào lỗ tai Tân Nghiên Quân nói: "Lần trước hình như đã tới một lần, cũng không chụp CT não bộ. Nói là phải nghiêm trọng hơn một chút rồi nói sau, bằng không làm ra kết quả cũng vô dụng.”
Làm sao mà vô dụng được? Kiểm tra chắc chắn là có ích, nếu không tại sao bác sĩ lại để cho làm kiểm tra chứ, sợ là bác sĩ cho làm kiểm tra bừa bãi sao? Chỉ có thể nói, có một số người nhà có lẽ nghe tin đồn nhiều nên có khuynh hướng hoài nghi điều này, hơn nữa có thể là lần trước sau khi bệnh nhân chụp CT không theo dõi, dẫn đến hiện tại người nhà bệnh nhân có suy nghĩ như vậy, sợ bác sĩ lừa tiền.
"Quên đi, cho bà ấy một cái điện tâm đồ giám sát." Tân Nghiên Quân nói, hiện tại chủ yếu là kiểm soát tốt huyết áp và nhịp tim, đừng thật sự bị xuất huyết não hoặc nhồi máu cơ tim.
Trong điều kiện người nhà bệnh nhân nghi ngờ, những gì bác sĩ có thể làm sẽ bị hạn chế.
Y tá đi tìm máy theo dõi điện tâm đồ.
"Giáo sư Tân." Tạ Uyển Doanh đi vào kể cho giáo sư nghe kết quả điều tra sơ bộ của đứa bé.
"Ừm." Đối với thực lực của bạn học Tạ, Tân Nghiên Quân yên tâm nói, "Em mở cho cậu bé một phiếu kiểm tra đi, sốt đến 39 độ 6 rồi, trước tiên phải tiêm hạ sốt.”
Dùng thuốc kháng sinh gì đó, có thể chờ kết quả xét nghiệm máu ra rồi nói sau.
Trong lúc giáo sư và sinh viên đang trò chuyện, người đàn ông cãi nhau trước đó đã dìu bố già của mình ngồi trên ghế bệnh nhân bên cạnh bác sĩ, một lần nữa thiếu kiên nhẫn, thúc giục: "Bác sĩ, không sao chứ?"
"Anh đỡ bố anh nằm trên giường kiểm tra kia đi." Tân Nghiên Quân nói với anh ta.
Nôn mửa, đau bụng, phải kiểm tra bụng.
Bệnh nhân nam cao tuổi ôm bụng, khoát tay áo, ra hiệu chính mình một chút cũng không muốn di chuyển vị trí.
"Bác sĩ, bố tôi nói ông ấy không nhúc nhích được." Con trai bệnh nhân đưa ra yêu cầu với bác sĩ: "Cô kê đơn thuốc gì cho ông ấy trước hoặc tiêm thuốc giảm đau đi. Ông ấy đau đến nỗi không thể chịu đựng được nữa.”
Một số bệnh nhân có khả năng chịu đựng đau rất mạnh, một số yếu và một số lại không có sức chống cự. Các bác sĩ cần phải đánh giá tình trạng này dựa trên các dấu hiệu khác của bệnh nhân. Hơn nữa, trước khi không kiểm tra rõ ràng nguyên nhân đau bụng cần tránh kê đơn thuốc giảm đau, thuốc giảm đau sẽ ảnh hưởng đến chẩn đoán của bác sĩ.
"Ông thật sự không cử động được một chút nào sao?" Tân Nghiên Quân hỏi bệnh nhân.
“Ông ấy đau đến như vậy, cô không có nhìn thấy sao!” Con trai của bệnh nhân hét lên với bác sĩ.
Đem phiếu kiểm tra đưa ra ngoài giao cho y tá xử lý, Tạ Uyển Doanh trở về phòng khám nhìn thấy một màn này, trong lòng có chút lo lắng người nhà này lại kích động sợ rằng chút nữa sẽ xảy ra chuyện, đi qua nói: "Nào, tôi giúp anh đỡ ông ấy. Để nằm trên giường, bác sĩ khám xem có vấn đề gì xảy ra với bụng của ông ấy. Ông ấy cứ ngồi như vậy cũng không thoải mái đúng không?”
Tay con trai bệnh nhân chống nạnh, mặt mày tối sầm, rất tức giận và ủy khuất. Nghĩ đến việc cùng bố mình đến khám bệnh kết quả lại bị những bệnh nhân khác chen chúc, bố già bệnh thành như vậy, muốn nằm một chút nhưng trong hành lang cũng không có giường, càng có vẻ như anh ta làm con trai rất vô dụng. Bây giờ bác sĩ có nói bất cứ điều gì nhẹ nhàng anh ta cũng không muốn nghe, chỉ thấy rất tức giận.
Tạ Uyển Doanh nói chuyện cũng không nghĩ tới muốn anh ta giúp đỡ bệnh nhân, hai tay cô xuyên qua hai bên nâng bệnh nhân từ trên ghế lên.
Con trai bệnh nhân và Tân Nghiên Quân phục hồi tinh thần thấy cô giống như thủy thủ đại lực, bị dọa sợ.
Bệnh nhân nam cao tuổi này gầy thì gầy, tốt xấu gì cũng nặng một trăm hai mươi cân*, một nữ hài tử trên cơ bản rất khó làm được Tạ Uyển Oánh một mình nâng lên.
*1 cân của Trung Quốc bằng 0,5 cân của Việt Nam. 120 cân = 60kg
"Để tôi…" Bị dọa xong, con trai bệnh nhân vội vội vàng vàng chạy tới giúp Tạ Uyển Doanh nâng lên.
Tân Nghiên Quân lấy ống nghe ra, đi đến bên giường kiểm tra.





Bạn cần đăng nhập để bình luận