Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 998: Sự kiên trì vô cùng đáng quý của bác sĩ rất quan trọng



Chương 998: Sự kiên trì vô cùng đáng quý của bác sĩ rất quan trọng




Chương 998: Sự kiên trì vô cùng đáng quý của bác sĩ rất quan trọng
Nhìn thấy có người giơ tay, trợ lý của giáo sư Ngụy vội vàng đi xuống phía dưới khán đài, đưa micro cho người giơ tay.
Trong tình thế khó xử như vậy, đội ngũ diễn giả rất hi vọng nhanh chóng có người đến chống đỡ khán đài.
Đồng thời các khán giả ngồi dưới sân khấu cũng có lòng hiếu kỳ đối với người dám giơ tay phát biểu vào lúc này: vấn đề nan giải của chuyên gia đều khó mà mở miệng, cuối cùng là ai có được sự can cảm và dứt khoát này vậy, tự tin có thể hơn chuyên gia đến chống đỡ khán đài của các chuyên gia.
Chẳng lẽ là một vị chuyên gia khác trong ngành có tâm linh tương thông với giáo sư Hách.
Trong lòng của tất cả mọi người không hẹn mà có cùng suy đoán như vậy, nhưng khi chuyển tầm mắt nhìn về phía bóng dáng trẻ tuổi cầm lấy micro của Tạ Uyển Doanh, tất cả đều kinh ngạc: cái gì, là một bác sĩ nữ trẻ tuổi? Nhìn tuổi tác cô ấy còn trẻ hơn cả Tiêu Dương?
Độ tuổi còn trẻ, cũng đại diện cho thâm niên hành nghề còn ít, có thể nói ra được lời gì nặng ký chứ. Tất cả mọi người trong ngành đều ngơ ngác nhìn nhau, cảm thấy giáo sư Hách và đoàn đội của ông ấy đoán chừng là càng khó xử thêm nữa.
Một người trẻ tuổi thì giúp chống đỡ như thế nào? Người trẻ tuổi này không phải muốn giành sự nổi trội với người trên sân khấu chứ? Giống như là để chất vấn giáo sư Hách và đoàn đội của ông ấy. Hoàn toàn có khả năng này. Đưa ra chất vất so với giúp chuyên gia chống đỡ dễ dàng hơn nhiều.
Tiêu Dương nhướng mày, trong lòng cũng nghĩ là Tạ Uyển Doanh đứng lên là muốn nói thay cho anh ấy.
Đôi mắt nghiêm túc hà khắc sau mắt kính của La Cảnh Minh nheo lại: một hậu bối thích chơi trội, không phải là một tên liều lĩnh thô lỗ sao?
“Vị bác sĩ này…” Ngữ khí của giáo sư Hách giống như mọi người nghĩ, có dấu vết của sự từ bỏ, như là không biết làm thế nào đối với việc Tạ Uyển Doanh chuẩn bị phát biểu mà nói, “có ý kiến gì thì cứ nói.”
Tạ Uyển Doanh đứng dậy, thân hình thẳng tắp, tinh thần nghiêm túc, dường như không có cảm giác phản ứng gì với tất cả mọi người xung quanh, nói: “Tôi không tán thành với quan điểm vừa nãy của bác sĩ Tiêu.”
Hả? Không phải là ủng hộ anh ấy mà là phản bác anh ấy sao? Tiêu Dương ngạc nhiên.
Các bác sĩ khác xì xào, ánh mắt lại nhắm vào gương mặt trẻ tuổi của cô: nói thật thì cô đinh nói gì để giúp chuyên gia chống đỡ tình hình? Chuyên gia còn không làm được cô ấy có thể sao? Nếu muốn nịnh bợ chuyên gia thì cũng cần tự cân nhắc lại trọng lượng của chính mình.
Giáo sư Hách cũng cảm thấy bất ngờ với việc cô giơ tay. Tuy rằng bọn họ không cho rằng bác sĩ nữ trẻ tuổi này có thể nói ra được lời gì có trọng lượng.
Hi vọng không phải chỉ là muốn nịnh bợ ông, giáo sư Hách lo lắng, đến lúc đó người này nói giúp ông mà nói không khéo, tình thế có lẽ càng thêm lúng túng đến chất mất, sẽ khiến ông thêm càng thêm khó xử.
Người đứng lên nói này là từ đâu đến vậy?
Giữa đôi lông mày của La Cảnh Minh nhăn giống như chiếc giẻ lau đang vặn lại nghĩ không ra, nghi rằng cô gái này lúc trước cũng khoe khoang nịnh bợ Nhiếp Gia Mẫn giống vậy vì thế mới có được cảm tình của Nhiếp Gia Mẫn.
Tạ Uyển Doanh không nhìn đến ánh mắt của người khác, cô biết ở hội nghị giao lưu học thuật này là cần thẳng thắn giao lưu với những người trong ngành, mục đích tổ chức hội nghị giao lưu là để những người trong ngành cùng nhau cố gắng đẩy mạnh y học phát triển. Những người đến tham gia hội nghị này, có nghĩa là cũng tuân theo mục đích này, cô cũng sẵn sàng làm như vậy.
“Y học đang không ngừng phát triển, kỹ thuật cũng giống vậy đang không ngừng phát triển.” Tạ Uyển Doanh nói, “Rất nhiều kỹ thuật trên nền tảng phát triển trước đây lại càng phát triển hơn, chờ đợi một sự đột phá. Trước khi có đột phá, sự kiên trì của mỗi một bác sĩ lâm sàng, bất luận là nghiên cứu mang tính hồi tưởng hay nghiên cứu mang tính tương lại, không nghi ngờ gì đều là đột phá xây dựng nền tảng cho kỹ thuật trong tương lai. Tôi cho rằng sự kiên trì không từ bỏ dẫn đầu đội ngũ của giáo sư Hách là vô cùng đáng quý. Từ bỏ thì rất dễ dàng, kiên trì mới là khó nhất. Có thể kiên trì, chứng tỏ kỹ thuật này nó có ưu điểm hơn phương án chữa trị khác, so với bác sĩ khác để xem trong tương lai nó có khả năng đột phá mọi rào cản.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận