Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Chương 363 - Đồng hương với cô



Chương 363 - Đồng hương với cô




Chu Hội Thương, nhấc kính lên, cảm thấy tên thành phố này có vẻ như đã từng nghe qua.
Ba bác sĩ của bệnh viện bên ngoài ngồi ở cửa bên cạnh chợt nhớ ra: “Tùng Viên, thành phố thuộc tỉnh của chúng tôi đó.”
“Thành phố thuộc tỉnh của các anh sao?” Những người khác hỏi.
“Đúng vậy, nó thuộc tỉnh của chúng tôi.” Ba bác sĩ của bệnh viện bên ngoài đồng thanh đáp.
Ở cùng một tỉnh, lẽ nào mấy người này và Tạ Uyển Doanh là đồng hương?
Căn phòng đột nhiên yên lặng.
“Đồng hương của cậu sao?” La Yến Phân chỉ về phía đối diện và hỏi Tạ Uyển Doanh.
Tạ Uyển Doanh không rõ những người tiền bối phía đối diện này là bác sĩ của bệnh viện nào, có phải đến từ bệnh viện ở quê nhà của cô ấy hay không.
“Chúng tôi là bác sĩ từ Đại học Y Trung Sơn trực thuộc Trung ương số 1.” Ba bác sĩ từ bệnh viện bên ngoài tự giới thiệu: “Chúng tôi đến đây vì đã gặp Phó chủ nhiệm Giáo sư Chu tại Hội nghị trao đổi học thuật về khoa ngoại tim toàn quốc trước đây, và chúng tôi cũng có tình cảm với Phó chủ nhiệm và những người khác, vì vậy, chúng tôi được bệnh viện cử sang đây để thảo luận hợp tác với Hiệp hội Y khoa Quốc gia. Hy vọng rằng các bác sĩ trẻ của bệnh viện chúng tôi trong tương lai có thể có được những suất ổn định vào Hiệp hội Y khoa Quốc gia để đào tạo ở chuyên khoa ngoại tim. Cơ sở đào tạo ở khoa ngoại tim của Hiệp hội Y khoa Quốc gia là tốt nhất toàn quốc, ai cũng đều muốn tới để học hỏi cả.”
Hóa ra là các bác sĩ của Đại học Y Trung Sơn, Đại học Y Trung Sơn rất nổi tiếng ở quê hương cô, những sinh viên có thể tốt nghiệp Đại học Y Trung Sơn căn bản không phải lo lắng về việc tìm việc làm tại các bệnh viện trên địa bàn tỉnh. Hồi đó, cô cũng coi Đại học Y này là một giấc mơ để theo đuổi.
Bây giờ, ngay cả bác sĩ của Đại học Y Trung Sơn cũng cho rằng khoa ngoại tim của Hiệp hội Y khoa Quốc gia là đỉnh nhất. Tạ Uyển Doanh tự nghĩ: May mắn thay, dù thế nào cô cũng phải được kết nạp vào Hiệp hội Y khoa Quốc gia.
“Doanh Doanh, anh họ của cậu không phải là bác sĩ ở Đại học Y Trung Sơn sao?” Ngô Lệ Tuyền nói với miệng cô ấy gần tai của người bạn thân thiết.
Cô hoàn toàn không nhớ đến chuyện này. Dì họ Chu Nhược Mai nói nghe rất hay, nói rằng anh họ sẽ gọi điện cho cô để hướng dẫn cô ấy học y khoa, vậy mà hơn ba năm rồi, cô vẫn không nhận được bất cứ một cuộc gọi nào. Giờ nghĩ lại, thật may là người ta không gọi điện đến, nếu không thì ngượng ngùng chết mất. Tạ Uyển Doanh nghĩ.
Bên này, La Yến Phân chỉ nhìn thấy cô không phủ nhận, cười nói: "Thế này thì, em và bọn họ thật sự là đồng hương rồi."
Đồng hương nhìn thấy nhau, nước mắt lưng tròng, vội vàng nói với nhau vài câu để ôn lại tình quê. Cả nhóm người trên bàn đều nghĩ như vậy.
Người đối diện là một vị tiền bối, Tạ Uyển Doanh chỉ có thể chờ đối phương lên tiếng trước. Để tránh bị nói là cô ấy quá niềm nở, nhiệt tình với người ta, người ta có nhận ra cô ấy là đồng hương hay không cũng không biết.
“Em ở Tùng Viên nhưng thi vào Hiệp hội Y khoa Quốc gia sao?” Ba vị tiền bối hỏi cô với giọng điệu có phần kỳ lạ.
Những người khác nghe giọng điệu của họ thì thấy khó hiểu: “Em ấy thi vào Hiệp hội Y khoa Quốc gia thì có vấn đề gì sao?”
“Bởi vì sinh viên đại học ở tỉnh chúng tôi muốn học y khoa có thể thi vào Đại học Y Trung Sơn của chúng tôi.” Ba bác sĩ của Đại học Y Trung Sơn nói một cách rất tự tin và tự hào.
Đại học Y Trung Sơn vô cùng nổi tiếng ở miền Nam, nằm trong số các trường Y hàng đầu của cả nước và được xếp đầu cả tỉnh. Trong tình hình như thế, những học sinh xuất sắc của tỉnh không cần phải ra bắc học ngành y.
Khí hậu, chế độ ăn uống và thói quen sinh hoạt của miền nam và miền bắc rất khác nhau, người miền nam khó thích nghi với điều kiện của miền bắc.
Xa nhà và không có mạng lưới quan hệ là một xiềng xích lớn đối với sinh viên y khoa khi đi làm. Vòng tròn quan hệ của các bác sĩ cũng là nơi coi trọng tình người.
“Bây giờ em có đang một mình không?” Các vị tiền bối cùng quê hỏi.
Hơn ba năm, cô không tìm được người từ quê Tùng Viên đến Hiệp hội Y khoa Quốc gia, người cùng tỉnh thì hình như cô cũng nghe qua nhưng chưa thấy mặt ai bao giờ, bởi vì có quá ít người. Tạ Uyển Doanh phải thừa nhận thực tế này, nếu những học sinh đứng đầu trong tỉnh có thể lựa chọn, thì Đại học Y Trung Sơn là sự lựa chọn hàng đầu, giống như anh họ của cô.
"Tại sao em lại đến học ở Hiệp hội Y khoa Quốc gia? Em được bao nhiêu điểm trong Kỳ thi tuyển sinh đại học?" Các vị tiền bối cùng quê lần lượt từng người hỏi.
“Cô ấy là thủ khoa khối khoa học tự nhiên.” Ngô Lệ Tuyền nhanh chóng đáp lại.
“Thủ khoa khối khoa học tự nhiên sao, là nữ sinh ư?” Một vài bác sĩ tiền bối của Đại học Y Trung Sơn giật mình và nhớ lại chuyện quan trọng: “Em ấy đang học khóa chín sáu sao?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận