Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa

Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa - Chương 3645: [3645 ] quỷ cơ trí (length: 3982)

"Ai?" Tả Tấn Mậu rất hăng hái truy hỏi.
Là bác sĩ khoa ngoại thần kinh nào mà ngày ngày sờ đầu nàng.
"Bác sĩ Tào Dũng." Dương y tá cười hì hì giúp nàng nói rõ.
Chuyện này nói ra tuyệt đối không ai tin. Chuyện giữa nàng và sư huynh Tào này ở quốc trắc còn truyền nhanh hơn cả ở quốc hiệp. Quốc hiệp cũng không khiến ai ai cũng biết đến thế. Tạ Uyển Oánh hết sức nghi ngờ có phải sư huynh mình cố tình quảng cáo cho thiên hạ sợ không loạn không.
"Bác sĩ Tào Dũng, ta hình như đã nghe qua cái tên này ở đâu đó rồi." Tả Tấn Mậu tìm kiếm hình ảnh đại lão khoa ngoại thần kinh trong đầu.
Một bên khác, bác sĩ Thạch Lỗi hộ tống Nhậm Triết Luân quay lại văn phòng của chủ nhiệm Trương đại lão, chờ Trương đại lão về gặp mặt. Thế là hai người mới tới kia đẩy rương hành lý vào phòng làm việc của chủ nhiệm Trương đại lão trước.
"Bọn họ là ai?" Thạch Lỗi tiện miệng hỏi Nhậm Triết Luân xem hai người trẻ tuổi này từ đâu đến.
Vừa khéo y tá Dương nghi hoặc hỏi Tả bác sĩ: "Bác sĩ Tào Dũng là người của quốc hiệp, rất nổi tiếng. Trước đây anh không ở quốc trắc hay không ở thủ đô sao?"
Nếu là bác sĩ thuộc hệ thống học sinh quốc hiệp thì không thể không biết những đại lão có tiếng tăm lừng lẫy trong hệ thống quốc hiệp được.
Tả Tấn Mậu nói ra tình hình thực tế: "Chúng tôi ở nước ngoài."
"Hai người một mực ở nước ngoài?" Dương y tá thật không dám tin, hỏi.
"Đúng vậy. Chúng tôi học qua chút Hán ngữ, nói về sự quen thuộc Hán ngữ mà nói thì là do giáo sư Nhậm dạy."
Tả bác sĩ vừa nói như vậy, người khác nhận ra được giọng quốc ngữ của hắn không được chuẩn lắm. Lúc trước Tả bác sĩ không nói, mọi người cho rằng hắn là người xuất thân ở địa phương khác ngoài thủ đô, giọng nói mang theo phương ngữ địa phương.
Bây giờ đã giải thích rõ ràng thì ra là bác sĩ Tả với bác sĩ Diêu trước đây dạy ngoại ngữ, phỏng chừng cũng giống như giáo sư Nhiếp, đều là người gốc Hoa.
"Bọn họ học y ở nước ngoài, rồi về nước ta hành nghề?" Bác sĩ Thạch Lỗi cũng bị tin tức này làm kinh hãi, hỏi. Thật không thể ngờ được, Nhậm Triết Luân rời khỏi quốc trắc lại dẫn theo đồ đệ, tiện đường cuỗm luôn cả đồ đệ nước ngoài về nước, đây là có ý gì.
Nhậm Triết Luân nghĩ dẫn đồ đệ nước ngoài về, thì không thể nào dẫn học sinh ở những nước có nền y học kém hơn về được. Muốn dẫn thì phải dẫn sinh viên y được đào tạo từ các nước có hệ thống giáo dục y khoa phát triển, như vậy mới thể hiện ra giá trị và lợi ích.
Việc khiến sinh viên y các nước phát triển nguyện ý về nước hành nghề khó khăn thế nào thì biết thế đấy. Các nước phát triển điều kiện kinh tế tốt, phúc lợi dành cho nhân viên y tế cao hơn hẳn so với các giới y học trong nước, đãi ngộ quả thật rất cao.
Kết quả thực tế cũng là như vậy, số tài tử y khoa ưu tú trong nước 'xuất khẩu' ra nước ngoài thì không ít, còn số tài tử y khoa ưu tú nước ngoài 'nhập khẩu' về nước thì cực kỳ ít.
Điều này chứng tỏ Nhậm Triết Luân rất mạnh, mạnh đến mức có thể cuỗm học sinh ưu tú nước ngoài về.
Đại lão y học chân chính là như sư huynh Tào, như lão nhân Nhậm, có mị lực y học phi phàm, có thể kéo được những hậu bối ưu tú nhất vào trong n·g·ự·c mình. Tạ Uyển Oánh từ tận đáy lòng khâm phục vầng hào quang lấp lánh của sư huynh bọn họ.
Còn về mục đích chính xác dẫn hai người này về nước là gì, Nhậm Triết Luân không thể nói, cũng không phải là chuyện vài ba lời của hắn có thể giải thích rõ ràng được.
"Hành lý khác của các ngươi đâu?" Nhậm Triết Luân hỏi hai tiểu tử kia.
Đã bảo là trong rương hành lý này toàn là quần áo, còn đồ quý giá cất chỗ nào rồi.
Tả Tấn Mậu đáp: "Dù sao ông đã nhờ người chuyên đưa đồ, bọn ta nghĩ rằng cứ kẹp hành lý của mình vào trong, một thể đưa đến địa điểm ông chỉ định cho tiện."
Có thể thấy đây là hai tiểu quỷ IQ cao, thích tự cho mình là thông minh, thích lười nhác và láu cá.
Nuôi kiểu người này thì giống như sư huynh Tào nuôi bác sĩ Tống, cần phải đảm bảo mọi nhu cầu cuộc sống ngoài việc lao động ra, giống như ngày thường nuôi lớn trong nhà vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận